Một đời rong rủi, từng tháng năm mù khơi mấy mươi năm rồi, lòng hoài mong có đôi. Em ơi! đời rẽ lối phương trời, mộng ấy quá xa xôi...!
Chuyện mình dang dở, đời thoáng như cơn mơ Còn lại trong đời, chỉ đôi ba vần thơ Em ơi! dấu xưa luôn tìm về, những buổi chiều rét mướt cô liêu!
[ĐK: ] Mấy mươi năm rồi, tình nồng xưa còn ấm Anh một đời bão nỗi bước rêu phong Em một đời cánh hoa úa bên song Đã từ lâu phai nhạt màu má hồng Tiếc một đời số phận kiếp long đong
Chỉ còn mong mỏi, qua ngày tháng năm trôi Mộng mãi bên đời, còn lại chút niềm vui Hai ta hơn nữa đời mất rồi, cố thắp nén hương đời, mong giây phút yên vui.
== DẠO NHẠC ==
Một đời rong rủi, từng tháng năm mù khơi mấy mươi năm rồi, lòng hoài mong có đôi. Em ơi! đời rẽ lối phương trời, mộng ấy quá xa xôi...!
Chuyện mình dang dở, đời thoáng như cơn mơ Còn lại trong đời, chỉ đôi ba vần thơ Em ơi! dấu xưa luôn tìm về, những buổi chiều rét mướt cô liêu!
[ĐK: ] Mấy mươi năm rồi, tình nồng xưa còn ấm Anh một đời bão nỗi bước rêu phong Em một đời cánh hoa úa bên song Đã từ lâu phai nhạt màu má hồng Tiếc một đời số phận kiếp long đong
Chỉ còn mong mỏi, qua ngày tháng năm trôi Mộng mãi bên đời, còn lại chút niềm vui Hai ta hơn nữa đời mất rồi, cố thắp nén hương đời, mong giây phút yên vui.
== HẾT BÀI ==
1. Một đời rong rủi, từng tháng năm mù khơi
mấy mươi năm rồi, lòng hoài mong có đôi.
Em ơi! đời rẽ lối phương trời,
mộng ấy quá xa xôi...!
2. Chuyện mình dang dở, đời thoáng như cơn mơ
Còn lại trong đời, chỉ đôi ba vần thơ
Em ơi! dấu xưa luôn tìm về,
những buổi chiều rét mướt cô liêu!
[ĐK: ] Mấy mươi năm rồi, tình nồng xưa còn ấm
Anh một đời bão nỗi bước rêu phong
Em một đời cánh hoa úa bên song
Đã từ lâu phai nhạt màu má hồng
Tiếc một đời số phận kiếp long đong
3. Chỉ còn mong mỏi, qua ngày tháng năm trôi
Mộng mãi bên đời, còn lại chút niềm vui
Hai ta hơn nữa đời mất rồi,
cố thắp nén hương đời, mong giây phút yên vui.
mấy mươi năm [Gm] rồi, lòng hoài mong có [F] đôi.
Em [Dm] ơi! đời rẽ [G7] lối phương [Cm] trời,
mộng [Eb] ấy quá xa [D7] xôi...!
2. Chuyện mình dang [Gm] dở, đời thoáng như cơn [Cm] mơ
Còn lại trong [Gm] đời, chỉ đôi ba vần [F] thơ
Em [Dm] ơi! dấu xưa [G7] luôn tìm [Cm] về,
những buổi [D7] chiều rét mướt cô [Gm] liêu!
[ĐK: ] Mấy mươi năm [Gm] rồi, tình [F] nồng xưa còn [Bb] ấm
Anh một [G7] đời bão nỗi bước rêu [Cm] phong
Em một [Dm] đời cánh hoa úa bên [F] song
Đã từ [G7] lâu phai nhạt màu má [Cm] hồng
Tiếc một [D7] đời số phận kiếp long [Gm] đong
3. Chỉ còn mong [Gm] mỏi, qua ngày tháng năm [Cm] trôi
Mộng mãi bên [Gm] đời, còn lại chút niềm [F] vui
Hai [G7] ta hơn nữa đời mất [Cm] rồi,
cố thắp nén hương [D7] đời, mong giây phút yên [Gm] vui.