Thế là ta đã xa nhau Hôm nay vạt mãi về sau suốt đời Nắng xuân héo úa nu cười Tằm kia cũng sẽ ra đời được tơ
Thế là tan cả hồn thơ Mộng trăm năm có ai ngờ vỡ đôi Khóc ai mây cứ sụt sùi Nhớ ai chẳng nợ buông rơi nữa mời
ĐK; Thế là hai đứa mộng mơ Sóng xô ghềnh đá tan tành ước mơ Rụng rời hai mãnh tình khô Trôi treo dòng nước hững hờ chơi vơi
Thế là đôi lứa đôi nơi Tơ tình nay đã rối bời hướng duyên Hoàng hôn buông hẹ bên thềm Như lời trăn trối đêm đêm vọng về
== DẠO NHẠC ==
Thế là ta đã xa nhau Hôm nay vạt mãi về sau suốt đời Nắng xuân héo úa nu cười Tằm kia cũng sẽ ra đời được tơ
Thế là tan cả hồn thơ Mộng trăm năm có ai ngờ vỡ đôi Khóc ai mây cứ sụt sùi Nhớ ai chẳng nợ buông rơi nữa mời
ĐK; Thế là hai đứa mộng mơ Sóng xô ghềnh đá tan tành ước mơ Rụng rời hai mãnh tình khô Trôi treo dòng nước hững hờ chơi vơi
Thế là đôi lứa đôi nơi Tơ tình nay đã rối bời hướng duyên Hoàng hôn buông hẹ bên thềm Như lời trăn trối đêm đêm vọng về
== HẾT BÀI ==
1. Thế là ta đã xa nhau
Hôm nay vạt mãi về sau suốt đời
Nắng xuân héo úa nu cười
Tằm kia cũng sẽ ra đời được tơ
2. Thế là tan cả hồn thơ
Mộng trăm năm có ai ngờ vỡ đôi
Khóc ai mây cứ sụt sùi
Nhớ ai chẳng nợ buông rơi nữa mời
ĐK; Thế là hai đứa mộng mơ
Sóng xô ghềnh đá tan tành ước mơ
Rụng rời hai mãnh tình khô
Trôi treo dòng nước hững hờ chơi vơi
3. Thế là đôi lứa đôi nơi
Tơ tình nay đã rối bời hướng duyên
Hoàng hôn buông hẹ bên thềm
Như lời trăn trối đêm đêm vọng về
Hôm nay vạt [B7] mãi về sau suốt [Em] đời
Nắng [C] xuân héo úa nu [D] cười
Tằm kia cũng [C] sẽ ra đời được [B7] tơ
2. Thế [Em] là tan cả hồn [G] thơ
Mộng trăm năm [B7] có ai ngờ vỡ [D] đôi
Khóc [C] ai mây cứ sụt [Am] sùi
Nhớ ai chẳng [B7] nợ buông rơi nữa [Em] mời [Ab]
ĐK; Thế [E] là hai đứa mộng [F#m] mơ
Sóng xô ghềnh [B7] đá tan tành ước [C#m] mơ
Rụng [E] rời hai mãnh tình [A] khô
Trôi treo dòng [B7] nước hững hờ chơi [E] vơi
3. Thế [Em] là đôi lứa đôi [G] nơi
Tơ tình nay [B7] đã rối bời hướng [D] duyên
Hoàng [C] hôn buông hẹ bên [Am] thềm
Như lời trăn [B7] trối đêm đêm vọng [Em] về