Thoáng Dấu Yêu Xưa

Trình chiếu

Đơn ca

Điệu: Slow Rock || Đơn ca:

Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Xuân Chanh: G
  • Minh Đức: B

Gió đông về từng cơn buốt giá Em nghe chăng lãng đãng mùa thu xa Như bao lần gió mùa đông vội qua Như một lần em đến rồi vội xa.

Ta mơ màng tìm em trong nắng gió Ta chết lặng chất ngất cuộc tình thơ Em dịu dàng ta chết một đời mơ Em nồng nàn ta chết tựa mây ngàn.

Đông cho ta sống một đời Em cho ta kiếp làm người Có em rồi đời bỗng dưng vui Rồi chiều lên tình bỗng phai phôi Sầu giăng lối… lối về riêng tôi.

Đông lại về người xưa xa khuất Ta tìm về một thoáng dấu yêu xưa Dẫu tình mình mãi vẫn là gió mưa Đời vẫn mãi như tiếng sầu nhẹ đưa.

== DẠO NHẠC ==

Gió đông về từng cơn buốt giá Em nghe chăng lãng đãng mùa thu xa Như bao lần gió mùa đông vội qua Như một lần em đến rồi vội xa.

Ta mơ màng tìm em trong nắng gió Ta chết lặng chất ngất cuộc tình thơ Em dịu dàng ta chết một đời mơ Em nồng nàn ta chết tựa mây ngàn.

Đông cho ta sống một đời Em cho ta kiếp làm người Có em rồi đời bỗng dưng vui Rồi chiều lên tình bỗng phai phôi Sầu giăng lối… lối về riêng tôi.

Đông lại về người xưa xa khuất Ta tìm về một thoáng dấu yêu xưa Dẫu tình mình mãi vẫn là gió mưa Đời vẫn mãi như tiếng sầu nhẹ đưa.

== HẾT BÀI ==

Gió đông về từng cơn buốt giá
Em nghe chăng lãng đãng mùa thu xa
Như bao lần gió mùa đông vội qua
Như một lần em đến rồi vội xa.

Ta mơ màng tìm em trong nắng gió
Ta chết lặng chất ngất cuộc tình thơ
Em dịu dàng ta chết một đời mơ
Em nồng nàn ta chết tựa mây ngàn.

Đông cho ta sống một đời
Em cho ta kiếp làm người
Có em rồi đời bỗng dưng vui
Rồi chiều lên tình bỗng phai phôi
Sầu giăng lối… lối về riêng tôi.

Đông lại về người xưa xa khuất
Ta tìm về một thoáng dấu yêu xưa
Dẫu tình mình mãi vẫn là gió mưa
Đời vẫn mãi như tiếng sầu nhẹ đưa.

Gió đông [Em] về từng cơn buốt [Am] giá
Em nghe [D] chăng lãng đãng mùa thu [G] xa
Như bao [E7] lần gió mùa đông vội [C] qua
Như một [D] lần em đến rồi vội [G] xa. [D]

Ta mơ [Em] màng tìm em trong nắng [Am] gió
Ta chết [D] lặng chất ngất cuộc tình [G] thơ
Em dịu [E7] dàng ta chết một đời [C] mơ
Em nồng [D] nàn ta chết tựa mây [G] ngàn.

[G] Đông cho ta sống một [C] đời
[D] Em cho ta kiếp làm [G] người
Có em [E7] rồi đời bỗng dưng [Am] vui
Rồi chiều [C] lên tình bỗng phai [D] phôi
Sầu giăng [D7] lối… lối về riêng [G] tôi.

Đông lại [Em] về người xưa xa [Am] khuất
Ta tìm [D] về một thoáng dấu yêu [G] xưa
Dẫu tình [E7] mình mãi vẫn là gió [C] mưa
Đời vẫn [D] mãi như tiếng sầu nhẹ [G] đưa.