Chiều biên khu, vào mùa sang Thu Không còn nghe tiếng oán thù (u ú) Rừng vi vu là lời thiên thu Ru người chốn phiêu du
Ai chinh phu nghe mùa Thu tới Âm vang trong trời, hồn quê đến với muôn đời Hề Thu ơi ới! Hề Thu ơi ới! Nghe gió thu tơi bời trong góc trời chiến tranh Nghe lá thu thương tình bao kiếp người mong manh.
Hề Thu ơi ới! Hề Thu ơi ới! Hương thắm xưa đã về với những người chiến chinh Bao khúc ca thanh bình vang tới ngàn dâu xanh Thu đã về với ta. Nhớ tiếc không oán thù (u ù).
Ta nghe chăng một mùa Thu bao la, vang tiếng bom cuối cùng Còn đây mùa gươm súng Khi lá hoa bừng sống với non sông.
Nhớ tiếc không nát lòng ( ư ừ) Ta nghe chăng một mùa Thu muôn năm hoà bình Hề Thu ơi ới! Hề Thu ơi ới!
Thu ơi Thu! Ta vỗ súng ca Ca cho đời, cho Thu với ta Nơi biên khu, ai cất tiếng ca Câu thanh bình cho muôn kiếp Thu.
== DẠO NHẠC ==
Chiều biên khu, vào mùa sang Thu Không còn nghe tiếng oán thù (u ú) Rừng vi vu là lời thiên thu Ru người chốn phiêu du
Ai chinh phu nghe mùa Thu tới Âm vang trong trời, hồn quê đến với muôn đời Hề Thu ơi ới! Hề Thu ơi ới! Nghe gió thu tơi bời trong góc trời chiến tranh Nghe lá thu thương tình bao kiếp người mong manh.
Hề Thu ơi ới! Hề Thu ơi ới! Hương thắm xưa đã về với những người chiến chinh Bao khúc ca thanh bình vang tới ngàn dâu xanh Thu đã về với ta. Nhớ tiếc không oán thù (u ù).
Ta nghe chăng một mùa Thu bao la, vang tiếng bom cuối cùng Còn đây mùa gươm súng Khi lá hoa bừng sống với non sông.
Nhớ tiếc không nát lòng ( ư ừ) Ta nghe chăng một mùa Thu muôn năm hoà bình Hề Thu ơi ới! Hề Thu ơi ới!
Thu ơi Thu! Ta vỗ súng ca Ca cho đời, cho Thu với ta Nơi biên khu, ai cất tiếng ca Câu thanh bình cho muôn kiếp Thu.
== HẾT BÀI ==
Chiều biên khu, vào mùa sang Thu
Không còn nghe tiếng oán thù (u ú)
Rừng vi vu là lời thiên thu
Ru người chốn phiêu du
Ai chinh phu nghe mùa Thu tới
Âm vang trong trời, hồn quê đến với muôn đời
Hề Thu ơi ới! Hề Thu ơi ới!
Nghe gió thu tơi bời trong góc trời chiến tranh
Nghe lá thu thương tình bao kiếp người mong manh.
Hề Thu ơi ới! Hề Thu ơi ới!
Hương thắm xưa đã về với những người chiến chinh
Bao khúc ca thanh bình vang tới ngàn dâu xanh
Thu đã về với ta. Nhớ tiếc không oán thù (u ù).
Ta nghe chăng một mùa
Thu bao la, vang tiếng bom cuối cùng
Còn đây mùa gươm súng
Khi lá hoa bừng sống với non sông.
Nhớ tiếc không nát lòng ( ư ừ)
Ta nghe chăng một mùa
Thu muôn năm hoà bình
Hề Thu ơi ới! Hề Thu ơi ới!
Thu ơi Thu! Ta vỗ súng ca
Ca cho đời, cho Thu với ta
Nơi biên khu, ai cất tiếng ca
Câu thanh bình cho muôn kiếp Thu.
[Dm] Không còn nghe tiếng oán [Am] thù (u ú)
[Dm] Rừng vi vu là lời thiên thu
[F] Ru người chốn phiêu [Am] du
[Am] Ai chinh phu nghe mùa Thu tới
[Dm] Âm vang trong [Am] trời, hồn quê đến với muôn đời
[E] Hề Thu ơi [B7] ới! [E] Hề Thu ơi [B7] ới!
[Am] Nghe gió thu tơi bời trong góc [C] trời chiến [Am] tranh
[Dm] Nghe lá thu thương [Am] tình bao kiếp [G] người mong [C] manh.
[E] Hề Thu ơi [B7] ới! [E] Hề Thu ơi [B7] ới!
[Am] Hương thắm xưa đã về với những [C] người chiến [Am] chinh
[Dm] Bao khúc ca thanh [Am] bình vang tới [G] ngàn dâu [C] xanh
[F] Thu đã [Dm] về với [C] ta. [G] Nhớ tiếc không oán [C] thù (u [Am] ù).
[E] Ta nghe chăng một mùa
[Am] Thu bao [F] la, [G] vang tiếng bom cuối [C] cùng
Còn [G] đây mùa gươm [C] súng
[G] Khi lá hoa bừng [C] sống [G] với non [C] sông.
[G] Nhớ tiếc không nát [C] lòng ([E] ư [Am] ừ)
[E] Ta nghe chăng một mùa
[A] Thu muôn năm hoà bình
[D] Hề Thu [G] ơi ới! [D] Hề Thu [G] ơi ới!
[A] Thu ơi Thu! Ta [F#m] vỗ súng [A] ca
[E] Ca cho đời, cho [B7] Thu với [E] ta
[A] Nơi biên khu, ai [F#m] cất tiếng [A] ca
[B7] Câu thanh [E] bình cho muôn kiếp [A] Thu.