Mùa thu hoa lá võ vàng Chiều mưa giăng trên lối em về Bên đường hàng cây hắt hiu Ai chờ, chờ ai trong cô liêu. Nhớ ngày nào bên dáng yêu kiều Em ngây thơ áo trắng trong chiều Ta ngu ngơ, ta miên man trong nỗi nhớ Mãi mong chờ… một người trong mơ.
[ĐK: ] Rồi mùa thu xa, rồi mùa đông qua Tan vỡ như giấc mộng… Nhạt nhòa trong mưa, một bóng xa đưa Thênh thang trời rộng, cơn gió đưa tình về hư không.
Mùa thu xa cách muôn trùng Ngàn thu ơi sao cứ mịt mùng Ta về cùng mưa gió thôi Không chờ, chờ ai đây em ơi. Mãi một đời yêu dấu tan rồi Thu long lanh thu mất không người Em mênh mông, em không thôi tiếc nuối Vẫn yêu hoài … một người xa xôi. …Bóng thu sầu… một đời phai phôi…
== DẠO NHẠC ==
Mùa thu hoa lá võ vàng Chiều mưa giăng trên lối em về Bên đường hàng cây hắt hiu Ai chờ, chờ ai trong cô liêu. Nhớ ngày nào bên dáng yêu kiều Em ngây thơ áo trắng trong chiều Ta ngu ngơ, ta miên man trong nỗi nhớ Mãi mong chờ… một người trong mơ.
[ĐK: ] Rồi mùa thu xa, rồi mùa đông qua Tan vỡ như giấc mộng… Nhạt nhòa trong mưa, một bóng xa đưa Thênh thang trời rộng, cơn gió đưa tình về hư không.
Mùa thu xa cách muôn trùng Ngàn thu ơi sao cứ mịt mùng Ta về cùng mưa gió thôi Không chờ, chờ ai đây em ơi. Mãi một đời yêu dấu tan rồi Thu long lanh thu mất không người Em mênh mông, em không thôi tiếc nuối Vẫn yêu hoài … một người xa xôi. …Bóng thu sầu… một đời phai phôi…
== HẾT BÀI ==
1. Mùa thu hoa lá võ vàng
Chiều mưa giăng trên lối em về
Bên đường hàng cây hắt hiu
Ai chờ, chờ ai trong cô liêu.
Nhớ ngày nào bên dáng yêu kiều
Em ngây thơ áo trắng trong chiều
Ta ngu ngơ, ta miên man trong nỗi nhớ
Mãi mong chờ… một người trong mơ.
[ĐK: ] Rồi mùa thu xa, rồi mùa đông qua
Tan vỡ như giấc mộng…
Nhạt nhòa trong mưa, một bóng xa đưa
Thênh thang trời rộng, cơn gió đưa tình về hư không.
2. Mùa thu xa cách muôn trùng
Ngàn thu ơi sao cứ mịt mùng
Ta về cùng mưa gió thôi
Không chờ, chờ ai đây em ơi.
Mãi một đời yêu dấu tan rồi
Thu long lanh thu mất không người
Em mênh mông, em không thôi tiếc nuối
Vẫn yêu hoài … một người xa xôi.
…Bóng thu sầu… một đời phai phôi…
Mây nhạt [D] nhòa, nắng không còn [G] nắng
Mưa dùng [C] dằng quẩn quanh ngoài ngõ [Am] vắng
Đêm sương mòn một nửa vầng [B7] trăng.
Lòng em rêu [Em] phong trong nỗi nhớ [Am] anh
Thu cạn [D] nguồn trơ mòn như bờ [G] đá
Những điều thân [C] quen chợt [E7] như xa [Am] lạ
Đắp nửa chăn nào cũng thiếu [B7] lạnh một [Em] bên.
Cái nhớ từ [Am] đâu [D] thấm vào màn [G] đêm [C]
Quầng thâm [D] mắt có nỗi [B7] niềm sâu [Em] kín
Cây hoa [C] giấy đơm một [E7] màu sắc [Am] tím
Cánh như môi da diết [B7] gọi anh [Em] về.
* Ai đem giận [Am] hờn nhúng [D] vào tách cà [G] phê [Em]
Để lời [Am] thương bỗng [B7] dưng thành đắng [Em] đót
Gió ngóng [D] trông đôi [E7] bước về dịu [Am] ngọt
Nhung nhớ đậm đầy, nẻo [B7] vắng hết chênh [Em] chao.