Hò ơi … Sao em không nhớ bến bờ, bỏ đi không nói một lời chia ly Sang giàu rồi có được chi!? Sao em không nhớ! Hò ơi … Sao em không nhớ tháng ngày đò đưa
Giận người đâu còn nhớ gì tôi, vì em vui sống bên sang giàu Đau lòng tôi khó cho phận tôi, đời mồng tơi nên xót xa đầy vơi Một mình tôi ngồi với đò xưa, mà cơn mưa cứ rơi trong lòng Hôm này em vừa bước qua sông, ngờ đâu như sáo nó bay xổ lồng
Sao! Sao em đành quên hết tháng năm dài ta cùng dầm mưa Hái dây trầu em làm cô dâu trên con đò thắm đượm tình quê Nhịp chèo bơi ta cùng hò ơi Nhìn em vui anh xuyến xao lòng, ước vọng chờ mong mai này trọn kiếp Tình chưa nguôi người đã quên rồi, con đò đơn côi buồn lắm ai ơi
Ai! Ai xui bày ngang trái, đã yêu nhau sao còn phụ nhau Để trăng vàng không còn bên sao, trăng hao gầy mỗi ngày nhạt phai Giờ riêng tôi âm thầm buồn say Lòng chua cay cho kiếp đưa đò, có còn gì đâu duyên tình đậm sâu Người ta đâu còn nhớ mong gì, còn đò vô duyên đành mãi ưu phiền
== DẠO NHẠC ==
Hò ơi … Sao em không nhớ bến bờ, bỏ đi không nói một lời chia ly Sang giàu rồi có được chi!? Sao em không nhớ! Hò ơi … Sao em không nhớ tháng ngày đò đưa
Giận người đâu còn nhớ gì tôi, vì em vui sống bên sang giàu Đau lòng tôi khó cho phận tôi, đời mồng tơi nên xót xa đầy vơi Một mình tôi ngồi với đò xưa, mà cơn mưa cứ rơi trong lòng Hôm này em vừa bước qua sông, ngờ đâu như sáo nó bay xổ lồng
Sao! Sao em đành quên hết tháng năm dài ta cùng dầm mưa Hái dây trầu em làm cô dâu trên con đò thắm đượm tình quê Nhịp chèo bơi ta cùng hò ơi Nhìn em vui anh xuyến xao lòng, ước vọng chờ mong mai này trọn kiếp Tình chưa nguôi người đã quên rồi, con đò đơn côi buồn lắm ai ơi
Ai! Ai xui bày ngang trái, đã yêu nhau sao còn phụ nhau Để trăng vàng không còn bên sao, trăng hao gầy mỗi ngày nhạt phai Giờ riêng tôi âm thầm buồn say Lòng chua cay cho kiếp đưa đò, có còn gì đâu duyên tình đậm sâu Người ta đâu còn nhớ mong gì, còn đò vô duyên đành mãi ưu phiền
== HẾT BÀI ==
Hò ơi … Sao em không nhớ bến bờ, bỏ đi không nói một lời chia ly
Sang giàu rồi có được chi!? Sao em không nhớ!
Hò ơi … Sao em không nhớ tháng ngày đò đưa
Giận người đâu còn nhớ gì tôi, vì em vui sống bên sang giàu
Đau lòng tôi khó cho phận tôi, đời mồng tơi nên xót xa đầy vơi
Một mình tôi ngồi với đò xưa, mà cơn mưa cứ rơi trong lòng
Hôm này em vừa bước qua sông, ngờ đâu như sáo nó bay xổ lồng
Sao! Sao em đành quên hết tháng năm dài ta cùng dầm mưa
Hái dây trầu em làm cô dâu trên con đò thắm đượm tình quê
Nhịp chèo bơi ta cùng hò ơi
Nhìn em vui anh xuyến xao lòng, ước vọng chờ mong mai này trọn kiếp
Tình chưa nguôi người đã quên rồi, con đò đơn côi buồn lắm ai ơi
Ai! Ai xui bày ngang trái, đã yêu nhau sao còn phụ nhau
Để trăng vàng không còn bên sao, trăng hao gầy mỗi ngày nhạt phai
Giờ riêng tôi âm thầm buồn say
Lòng chua cay cho kiếp đưa đò, có còn gì đâu duyên tình đậm sâu
Người ta đâu còn nhớ mong gì, còn đò vô duyên đành mãi ưu phiền
Sang giàu rồi có được chi!? Sao em không nhớ!
Hò ơi … Sao em không nhớ tháng ngày đò đưa
[D][E7][Am]-[Am][G]-[D][B7][E7]
[Am][G][D][C]-[Am][D]-[E7][Am]-[G][E7][Am]
Giận [Am] người đâu còn nhớ gì [D] tôi, vì em [E7] vui sống bên sang [Am] giàu
Đau [E7] lòng tôi khó cho phận [G] tôi, đời mồng [B7] tơi nên xót xa [E7] đầy vơi
Một [Am] mình tôi ngồi với đò [D] xưa, mà cơn [E7] mưa cứ rơi trong [Am] lòng
Hôm [C] này em vừa bước qua [G] sông, ngờ đâu như [E7] sáo nó bay [Am] xổ lồng [G][Am]
[Am] Sao! Sao em đành quên [G] hết tháng năm [Em] dài ta cùng dầm [Am] mưa
Hái dây [D] trầu em làm cô [C] dâu trên con [Am] đò thắm đượm tình [D] quê
Nhịp chèo [E7] bơi ta cùng hò [Am] ơi
Nhìn em [G] vui anh xuyến xao [Em] lòng, ước vọng chờ [G] mong mai [Em] này trọn [Am] kiếp
Tình chưa [G] nguôi người đã quên [Em] rồi, con đò đơn [G] côi [E7] buồn lắm [Am] ai ơi
[Am] Ai! Ai xui bày ngang [G] trái, đã yêu [Em] nhau sao còn phụ [Am] nhau
Để trăng [D] vàng không còn bên [C] sao, trăng hao [Am] gầy mỗi ngày nhạt [D] phai
Giờ riêng [E7] tôi âm thầm buồn [Am] say
Lòng chua [G] cay cho kiếp đưa [Em] đò, có còn gì [G] đâu [E7] duyên tình đậm [Am] sâu
Người ta [G] đâu còn nhớ mong [Em] gì, còn đò vô [G] duyên [E7] đành mãi [Am] ưu phiền