Xa xa bóng người thương Thấp thoáng trước thềm nhà đang đưa dâu Nơi đây phấn son, áo màu Em sắp theo chồng bỏ lại bến sông kia chờ mong.
Khải lên khúc nhạc Hoàng Cầm buồn ngày mình biệt ly Cung oán, cung sầu nặng lòng tiễn chân người ra đi Xác pháo vu quy bên thềm có chăng hạnh phúc êm đềm? Đời người con gái đục trong 12 bến nước long đong.
[ĐK: ] Dặm ngàn thiên lý tiễn người đi mây nước u buồn ngày biệt ly Khóc cho duyên mình đoạn trường thương loan đò sang ngang Áo mới em cài màu hoa cưới sánh bước bên người cùng duyên mới Nâng chén tiêu sầu khải một cung đàn từ biệt nhau.
* Yêu nhau cởi áo cho nhau Về nhà mẹ hỏi qua cầu gió bay Từ nay hết duyên em trả áo xem như hết tình mình đã trao Phận duyên ta lỡ, cung thương đứt đoạn, sầu đối gương loan.
== DẠO NHẠC ==
Xa xa bóng người thương Thấp thoáng trước thềm nhà đang đưa dâu Nơi đây phấn son, áo màu Em sắp theo chồng bỏ lại bến sông kia chờ mong.
Khải lên khúc nhạc Hoàng Cầm buồn ngày mình biệt ly Cung oán, cung sầu nặng lòng tiễn chân người ra đi Xác pháo vu quy bên thềm có chăng hạnh phúc êm đềm? Đời người con gái đục trong 12 bến nước long đong.
[ĐK: ] Dặm ngàn thiên lý tiễn người đi mây nước u buồn ngày biệt ly Khóc cho duyên mình đoạn trường thương loan đò sang ngang Áo mới em cài màu hoa cưới sánh bước bên người cùng duyên mới Nâng chén tiêu sầu khải một cung đàn từ biệt nhau.
* Yêu nhau cởi áo cho nhau Về nhà mẹ hỏi qua cầu gió bay Từ nay hết duyên em trả áo xem như hết tình mình đã trao Phận duyên ta lỡ, cung thương đứt đoạn, sầu đối gương loan.
== HẾT BÀI ==
Xa xa bóng người thương
Thấp thoáng trước thềm nhà đang đưa dâu
Nơi đây phấn son, áo màu
Em sắp theo chồng bỏ lại bến sông kia chờ mong.
Khải lên khúc nhạc Hoàng Cầm buồn ngày mình biệt ly
Cung oán, cung sầu nặng lòng tiễn chân người ra đi
Xác pháo vu quy bên thềm có chăng hạnh phúc êm đềm?
Đời người con gái đục trong 12 bến nước long đong.
[ĐK: ]
Dặm ngàn thiên lý tiễn người đi mây nước u buồn ngày biệt ly
Khóc cho duyên mình đoạn trường thương loan đò sang ngang
Áo mới em cài màu hoa cưới sánh bước bên người cùng duyên mới
Nâng chén tiêu sầu khải một cung đàn từ biệt nhau.
* Yêu nhau cởi áo cho nhau
Về nhà mẹ hỏi qua cầu gió bay
Từ nay hết duyên em trả áo xem như hết tình mình đã trao
Phận duyên ta lỡ, cung thương đứt đoạn, sầu đối gương loan.
Mười hai bến [A7] nước một thân phận [Dm] người
Tơ [D7] điều lụa gấm còn [Gm] tươi
[C] Mà em đã [Bb] biết [Dm] ngậm ngùi từ [A7] khi.
Lần [Dm] em quay gót bỏ [A] đi
Trầu têm mấy [A7] bận chắc gì đỏ [Dm] môi
Sông [D7] Tương bên lở bên [Gm] bồi
Thuyền quyên chở [Bb] khẵm [A7] bóng tôi qua [Dm] cầu
Thấy [G] trong ngọn sóng bạc [D] đầu
Ầu ơ một [Bm] điệu [G] ca dao lạc [D] vần
Em [Em] còn lạ chỗ lạ [A] chân
Bước qua chưa [A7] dứt nợ nần cưu [D] mang
Trời [Dm] sinh em lắm hồng [A] nhan
Để cho tơ [A7] nguyệt buộc ràng éo [Dm] le
Cả [D7] đời mộng dệt duyên [Gm] se
Ngỡ ngàng như [A7] thể bóng đè chiêm [Dm] bao.
