Nhiều lúc cô đơn anh thường hay hỏi lòng Người hỡi yêu thương sao tựa như suối dòng Bỏ bến trông mong, lời hứa yêu không thay đổi từ ban đầu
Thuyền vãng trôi mau, nên người quên lối về Đành bỏ rơi anh trong đời ôi não nề Từng bước lê thê mòn lối trên đê, văng vẳng lời ai thề
[ĐK: ] Nhớ ngày xưa, em thường hay nói Thương anh nhiều khắc dạ lời yêu Mà sao nay thay đổi hai chiều Tơ vương sầu trách phận mình đìu hiu
Đường vắng riêng anh, nghe toàn câu dối lừa Chuyện cũ xa xưa, nhắc lại chi cũng thừa Ngồi dưới hiên mưa lệ xót xa đưa, thương mấy vạn cho vừa
== DẠO NHẠC ==
Nhiều lúc cô đơn anh thường hay hỏi lòng Người hỡi yêu thương sao tựa như suối dòng Bỏ bến trông mong, lời hứa yêu không thay đổi từ ban đầu
Thuyền vãng trôi mau, nên người quên lối về Đành bỏ rơi anh trong đời ôi não nề Từng bước lê thê mòn lối trên đê, văng vẳng lời ai thề
[ĐK: ] Nhớ ngày xưa, em thường hay nói Thương anh nhiều khắc dạ lời yêu Mà sao nay thay đổi hai chiều Tơ vương sầu trách phận mình đìu hiu
Đường vắng riêng anh, nghe toàn câu dối lừa Chuyện cũ xa xưa, nhắc lại chi cũng thừa Ngồi dưới hiên mưa lệ xót xa đưa, thương mấy vạn cho vừa
== HẾT BÀI ==
1. Nhiều lúc cô đơn anh thường hay hỏi lòng
Người hỡi yêu thương sao tựa như suối dòng
Bỏ bến trông mong, lời hứa yêu không
thay đổi từ ban đầu
2. Thuyền vãng trôi mau, nên người quên lối về
Đành bỏ rơi anh trong đời ôi não nề
Từng bước lê thê mòn lối trên đê,
văng vẳng lời ai thề
[ĐK: ] Nhớ ngày xưa, em thường hay nói
Thương anh nhiều khắc dạ lời yêu
Mà sao nay thay đổi hai chiều
Tơ vương sầu trách phận mình đìu hiu
3. Đường vắng riêng anh, nghe toàn câu dối lừa
Chuyện cũ xa xưa, nhắc lại chi cũng thừa
Ngồi dưới hiên mưa lệ xót xa đưa,
thương mấy vạn cho vừa
1. Nhiều lúc cô đơn [Dm] anh thường hay hỏi lòng
Người hỡi yêu [Bb] thương sao [C] tựa như suối [F] dòng
Bỏ bến trông [Gm] mong, [Dm] lời hứa yêu [Gm] không
thay [C] đổi từ [Dm] ban đầu [C][Dm]
2. Thuyền vãng trôi [Dm] mau, nên người quên lối về
Đành bỏ rơi [Bb] anh trong [C] đời ôi não [F] nề
Từng bước lê [Gm] thê [Dm] mòn lối trên [Gm] đê,
văng vẳng [C] lời ai [Dm] thề [C][Dm]
[ĐK: ] [D] Nhớ ngày [G] xưa, em thường hay nói
Thương anh [Em] nhiều khắc dạ lời [A] yêu
Mà [Gm] sao nay thay đổi hai [Bb] chiều
Tơ vương [C] sầu trách [Am] phận mình [Dm] đìu hiu
3. Đường vắng riêng [Dm] anh, nghe toàn câu dối lừa
Chuyện cũ xa [Bb] xưa, nhắc [C] lại chi cũng [F] thừa
Ngồi dưới hiên [Gm] mưa [Dm] lệ xót xa [Gm] đưa,
thương mấy [C] vạn cho [Dm] vừa [C][Dm]