Tình trôi theo con dốc mãi đi xa Rồi quên đi xuân thắm mới hôm qua Lệ vương trên khóe mi u hoài Từ đây vắng xa anh rồi! Héo hon bờ môi…
Tình trôi cơn đau thắt trái tim ghi Làm sao em đủ sức để níu ghì. Từng đêm em xót xa vô vọng, Niềm đau đã vỡ tan mộng, Tình theo gió cuốn đi.
Người yêu hỡi xa nhau rồi! Khi vắng anh em lẻ loi. Người theo cánh chim về đâu? Mình em thao thức đêm thâu Mơ về người yêu dấu!
Em muốn quên đi những ngày xanh! Em ước chi thà đừng yêu anh Để không có tình yêu rạn vỡ, Để môi không sầu úa, Để đời không xót xa…
Tình yêu như cơn gió thoáng đi qua Niềm đau sao vẫn cứ mãi trong ta Làm sao em khép trái tim sầu Và quên hết mối duyên đầu Để em vẫn là chính em.
== DẠO NHẠC ==
Tình trôi theo con dốc mãi đi xa Rồi quên đi xuân thắm mới hôm qua Lệ vương trên khóe mi u hoài Từ đây vắng xa anh rồi! Héo hon bờ môi…
Tình trôi cơn đau thắt trái tim ghi Làm sao em đủ sức để níu ghì. Từng đêm em xót xa vô vọng, Niềm đau đã vỡ tan mộng, Tình theo gió cuốn đi.
Người yêu hỡi xa nhau rồi! Khi vắng anh em lẻ loi. Người theo cánh chim về đâu? Mình em thao thức đêm thâu Mơ về người yêu dấu!
Em muốn quên đi những ngày xanh! Em ước chi thà đừng yêu anh Để không có tình yêu rạn vỡ, Để môi không sầu úa, Để đời không xót xa…
Tình yêu như cơn gió thoáng đi qua Niềm đau sao vẫn cứ mãi trong ta Làm sao em khép trái tim sầu Và quên hết mối duyên đầu Để em vẫn là chính em.
== HẾT BÀI ==
Tình trôi theo con dốc mãi đi xa
Rồi quên đi xuân thắm mới hôm qua
Lệ vương trên khóe mi u hoài
Từ đây vắng xa anh rồi!
Héo hon bờ môi…
Tình trôi cơn đau thắt trái tim ghi
Làm sao em đủ sức để níu ghì.
Từng đêm em xót xa vô vọng,
Niềm đau đã vỡ tan mộng,
Tình theo gió cuốn đi.
Người yêu hỡi xa nhau rồi!
Khi vắng anh em lẻ loi.
Người theo cánh chim về đâu?
Mình em thao thức đêm thâu
Mơ về người yêu dấu!
Em muốn quên đi những ngày xanh!
Em ước chi thà đừng yêu anh
Để không có tình yêu rạn vỡ,
Để môi không sầu úa,
Để đời không xót xa…
Tình yêu như cơn gió thoáng đi qua
Niềm đau sao vẫn cứ mãi trong ta
Làm sao em khép trái tim sầu
Và quên hết mối duyên đầu
Để em vẫn là chính em.
Rồi quên đi xuân [C] thắm mới hôm [Dm] qua
Lệ [D] vương trên khóe mi u [Gm] hoài
Từ đây [Bb] vắng xa anh [F] rồi!
Héo hon bờ [A7] môi…
Tình [Dm] trôi cơn đau thắt trái tim [A] ghi
Làm sao em đủ [C] sức để níu [Dm] ghì.
Từng [D] đêm em xót xa vô [Gm] vọng,
Niềm đau [Bb] đã vỡ tan [F] mộng,
Tình [A] theo gió cuốn [Dm] đi.
Người yêu [F] hỡi xa [Bb] nhau [Dm] rồi! [D7]
Khi vắng [Gm] anh em lẻ [A] loi. [A7]
Người theo [C] cánh chim về [Bb] đâu?
Mình [A] em thao thức đêm thâu
Mơ [A7] về người yêu dấu!
Em muốn quên đi những ngày [Dm] xanh!
Em ước [C] chi thà đừng yêu [Bb] anh
Để không [F] có tình yêu rạn [A] vỡ,
Để môi không sầu [Bb] úa,
Để [A7] đời không xót [Dm] xa…
[A] Tình [Dm] yêu như cơn gió thoáng đi [A] qua
Niềm đau sao vẫn [C] cứ mãi trong [Dm] ta
Làm [D] sao em khép trái tim [Gm] sầu
Và quên [Bb] hết mối duyên [F] đầu
Để [A7] em vẫn là chính [Dm] em.