Còn gì đâu cho quê hương yêu dấu Còn gì đâu cho quê hương ta nào Còn gì đâu cho quê hương yêu dấu Lấy đâu ra gia tài còn gì đâu còn gì đâu Ngoài bàn tay một bàn tay trắng vết nhăn ngày tháng.
Còn gì đâu cho quê hương yêu dấu Còn gì đâu cho quê hương ta nào Còn gì đâu cho quê hương yêu dấu Lấy đâu ra gia tài còn gì đâu còn gì đâu Ngoài khổ đau chất lên cao như non cao trong đời.
[ĐK: ] Chẳng lẽ ta cho manh áo tả tơi Khi quê hương đang rách nát tơi bời Chẳng lẽ ta cho cuộc sống xác xơ Khi quê hương mất mát quá nhiều rồi.
Chẳng lẽ ta cho nụ cười héo hon Khi quê hương đang sống phút đau buồn Chẳng lẽ ta cho dòng nước mắt trong Khi quê hương đã khóc bao năm ròng.
Còn gì đâu cho quê hương yêu dấu Còn gì đâu cho quê hương ta nào Còn gì đâu cho quê hương yêu dấu Lấy đâu ra gia tài còn gì đâu ngoài buồng tim Đầy lời ca lời ca tha thiết với cây đàn ốm.
Này buồng tim ta cho quê hương nhé Này lời ca ta cho quê hương này Này đàn ta ta cho quê hương nốt Đấy bao nhiêu gia tài của người điên của người đau Của tình thương vuốt ve quê hương trong cơn đau buồn.
* Đấy bao nhiêu gia tài của người điên của người đau Của tình thương vuốt ve quê hương trong cơn đau buồn Chỉ còn buồng tim này tràn đầy lời ca say Chỉ còn chiếc đàn đấy ta cho quê hương.
== DẠO NHẠC ==
Còn gì đâu cho quê hương yêu dấu Còn gì đâu cho quê hương ta nào Còn gì đâu cho quê hương yêu dấu Lấy đâu ra gia tài còn gì đâu còn gì đâu Ngoài bàn tay một bàn tay trắng vết nhăn ngày tháng.
Còn gì đâu cho quê hương yêu dấu Còn gì đâu cho quê hương ta nào Còn gì đâu cho quê hương yêu dấu Lấy đâu ra gia tài còn gì đâu còn gì đâu Ngoài khổ đau chất lên cao như non cao trong đời.
[ĐK: ] Chẳng lẽ ta cho manh áo tả tơi Khi quê hương đang rách nát tơi bời Chẳng lẽ ta cho cuộc sống xác xơ Khi quê hương mất mát quá nhiều rồi.
Chẳng lẽ ta cho nụ cười héo hon Khi quê hương đang sống phút đau buồn Chẳng lẽ ta cho dòng nước mắt trong Khi quê hương đã khóc bao năm ròng.
Còn gì đâu cho quê hương yêu dấu Còn gì đâu cho quê hương ta nào Còn gì đâu cho quê hương yêu dấu Lấy đâu ra gia tài còn gì đâu ngoài buồng tim Đầy lời ca lời ca tha thiết với cây đàn ốm.
Này buồng tim ta cho quê hương nhé Này lời ca ta cho quê hương này Này đàn ta ta cho quê hương nốt Đấy bao nhiêu gia tài của người điên của người đau Của tình thương vuốt ve quê hương trong cơn đau buồn.
* Đấy bao nhiêu gia tài của người điên của người đau Của tình thương vuốt ve quê hương trong cơn đau buồn Chỉ còn buồng tim này tràn đầy lời ca say Chỉ còn chiếc đàn đấy ta cho quê hương.
== HẾT BÀI ==
1. Còn gì đâu cho quê hương yêu dấu
Còn gì đâu cho quê hương ta nào
Còn gì đâu cho quê hương yêu dấu
Lấy đâu ra gia tài còn gì đâu còn gì đâu
Ngoài bàn tay một bàn tay trắng vết nhăn ngày tháng.
Còn gì đâu cho quê hương yêu dấu
Còn gì đâu cho quê hương ta nào
Còn gì đâu cho quê hương yêu dấu
Lấy đâu ra gia tài còn gì đâu còn gì đâu
Ngoài khổ đau chất lên cao như non cao trong đời.
[ĐK: ]
Chẳng lẽ ta cho manh áo tả tơi
Khi quê hương đang rách nát tơi bời
Chẳng lẽ ta cho cuộc sống xác xơ
Khi quê hương mất mát quá nhiều rồi.
Chẳng lẽ ta cho nụ cười héo hon
Khi quê hương đang sống phút đau buồn
Chẳng lẽ ta cho dòng nước mắt trong
Khi quê hương đã khóc bao năm ròng.
2. Còn gì đâu cho quê hương yêu dấu
Còn gì đâu cho quê hương ta nào
Còn gì đâu cho quê hương yêu dấu
Lấy đâu ra gia tài còn gì đâu ngoài buồng tim
Đầy lời ca lời ca tha thiết với cây đàn ốm.
Này buồng tim ta cho quê hương nhé
Này lời ca ta cho quê hương này
Này đàn ta ta cho quê hương nốt
Đấy bao nhiêu gia tài của người điên của người đau
Của tình thương vuốt ve quê hương trong cơn đau buồn.
* Đấy bao nhiêu gia tài của người điên của người đau
Của tình thương vuốt ve quê hương trong cơn đau buồn
Chỉ còn buồng tim này tràn đầy lời ca say
Chỉ còn chiếc đàn đấy ta cho quê hương.
Còn gì [Gm] đâu cho quê hương ta nào
Còn gì [Dm] đâu cho quê hương yêu dấu
Lấy đâu ra gia tài còn gì đâu còn gì đâu
Ngoài bàn [F] tay một bàn tay [Dm] trắng vết nhăn ngày [A7] tháng.
Còn gì [Dm] đâu cho quê hương yêu dấu
Còn gì [Gm] đâu cho quê hương ta nào
Còn gì [Dm] đâu cho quê hương yêu dấu
Lấy đâu ra gia tài còn gì đâu còn gì đâu
Ngoài khổ đau chất [Gm] lên cao [F] như non [A7] cao trong [Dm] đời.
[ĐK: ]
Chẳng [Bb] lẽ ta [Dm] cho manh áo tả [Gm] tơi
Khi quê [G7] hương đang [C] rách nát tơi [F] bời
Chẳng [Dm] lẽ ta [C] cho cuộc sống xác [F] xơ
Khi quê [A7] hương mất mát quá nhiều [Dm] rồi.
Chẳng [Bb] lẽ ta [F] cho nụ cười héo hon
Khi quê [C] hương đang sống phút đau [F] buồn
Chẳng [Dm] lẽ ta [Gm] cho dòng nước mắt trong
Khi quê [A7] hương đã khóc bao năm [Dm] ròng.
2. Còn gì [Dm] đâu cho quê hương yêu dấu
Còn gì [Gm] đâu cho quê hương ta nào
Còn gì [Dm] đâu cho quê hương yêu dấu
Lấy đâu ra gia tài còn gì đâu ngoài buồng tim
Đầy lời [F] ca lời ca tha [Dm] thiết với cây đàn [A7] ốm.
Này buồng [Dm] tim ta cho quê hương nhé
Này lời [Gm] ca ta cho quê hương này
Này đàn [Dm] ta ta cho quê hương nốt
Đấy bao nhiêu gia tài của người điên của người đau
Của tình thương vuốt [Gm] ve quê [F] hương trong [A7] cơn đau [Dm] buồn.
* Đấy bao nhiêu gia [Dm] tài của người điên của người đau
Của tình thương vuốt [Gm] ve quê [F] hương trong [A7] cơn đau [Dm] buồn
Chỉ còn buồng [Gm] tim này tràn đầy lời ca say
Chỉ còn chiếc [A7] đàn đấy ta cho quê [Dm] hương.