Khi biết em, mang kiếp cầm ca, Đêm đêm phòng trà dâng tiếng hát, Cho người người, bỏ tiền mua vui, Hỏi rằng anh ơi còn yêu em nữa không?... Đừng nói nữa anh ơi, Xin đừng nói nữa làm gì, Em nghĩ rằng đời người ca sĩ, Đáng thương và đáng được yêu...
[ĐK:] Tình yêu, em sợ tình yêu, Vì tình yêu như là hương hoa, Lỡ mai sau em mất người yêu, Em khổ thật nhiều... Ngày mai, trên đường phố này, Những đêm khuya có anh đưa về xóm nhỏ, Xa lìa ánh đèn, có anh đưa em về bến mơ...
Khi trót mang duyên kiếp cầm ca, Em xin bằng lòng nghe tiếng trách chê của đời, Chỉ cần anh thôi, chỉ cần anh thôi, Còn tin anh nữa thôi... Đời vẫn thế anh ơi, Xin đừng nói đến tình đời, Anh nhớ rằng đời là gian dối, Nhưng đôi ta mãi còn nhau...
== NHẠC DẠO ==
Khi biết em, mang kiếp cầm ca, Đêm đêm phòng trà dâng tiếng hát, Cho người người, bỏ tiền mua vui, Hỏi rằng anh ơi còn yêu em nữa không?... Đừng nói nữa anh ơi, Xin đừng nói nữa làm gì, Em nghĩ rằng đời người ca sĩ, Đáng thương và đáng được yêu...
[ĐK:] Tình yêu, em sợ tình yêu, Vì tình yêu như là hương hoa, Lỡ mai sau em mất người yêu, Em khổ thật nhiều... Ngày mai, trên đường phố này, Những đêm khuya có anh đưa về xóm nhỏ, Xa lìa ánh đèn, có anh đưa em về bến mơ...
Khi trót mang duyên kiếp cầm ca, Em xin bằng lòng nghe tiếng trách chê của đời, Chỉ cần anh thôi, chỉ cần anh thôi, Còn tin anh nữa thôi... Đời vẫn thế anh ơi, Xin đừng nói đến tình đời, Anh nhớ rằng đời là gian dối, Nhưng đôi ta mãi còn nhau...
* Đời vẫn thế anh ơi, Xin đừng nói đến tình đời, Anh nhớ rằng đời là gian dối.. Nhưng đôi ta... mãi.. còn nhau......
== HẾT BÀI ==
Khi biết em mang kiếp cầm ca,
Đêm đêm phòng trà dâng tiếng hát,
Cho người người bỏ tiền mua vui,
Hỏi rằng anh ơi còn yêu em nữa không?...
Đừng nói nữa anh ơi,
Xin đừng nói nữa làm gì,
Em nghĩ rằng đời người ca sĩ,
Đáng thương và đáng được yêu...
[ĐK: ]
Tình yêu, em sợ tình yêu,
Vì tình yêu như là hương hoa,
Lỡ mai sau em mất người yêu,
Em khổ thật nhiều...
Ngày mai trên đường phố này,
Những đêm khuya có anh đưa về xóm nhỏ,
Xa lìa ánh đèn, có anh đưa em về bến mơ...
Khi trót mang duyên kiếp cầm ca,
Em xin bằng lòng nghe tiếng trách chê của đời,
Chỉ cần anh thôi, chỉ cần anh thôi,
Còn tin anh nữa thôi...
Đời vẫn thế anh ơi,
Xin đừng nói đến tình đời,
Anh nhớ rằng đời là gian dối,
Nhưng đôi ta mãi còn nhau...
Trong những [G] đêm lạnh giá canh [C] dài [Am]
Một mình lẻ bóng đơn [Dm] côi
Lời yêu ai đành gian [G] dối
Kỷ niệm [F] buồn che khuất vành [E7] môi.
2. Hôm pháo hồng trước ngõ nhà [Am] em [Dm]
Tôi đứng [G] trông mà tái tê [C] lòng [Am]
Bàng hoàng không biết tại [Dm] sao
Người ta giờ đành gian [E7] dối
Những ân tình thôi giờ lìa [Am] tan.
[ĐK: ]
Còn [C] nhớ tiếng nói thơm [F] môi
Lời yêu một [Am] thời tình xanh tuyệt [Dm] vời
[G] Mà ta đã [C] trao
Và [Dm] tôi say [G] trong tình vừa [C] nở
Ngờ đâu ngày tan [E7] vỡ
Giờ [F] còn trong giấc mơ [G] thôi. [E7]
3. Nên mới hiểu nhân thế đổi [Am] thay [Dm]
Khi trắng [G] tay người ngoảnh xa [C] người [Am]
Tình thì tính toán lợi [Dm] toan
Người thì trăm bề gian [E7] dối
Ngẫm sự đời ta buồn mình [Am] ta.