Giờ còn gì nữa đâu, tan rồi giấc mộng đầu, em về chốn ấy sang giàu Chỉ còn lại đớn đau, sông quê cũng nghẹn ngào, bao chua xót dâng trào Tình ta đã lỡ khi ngăn cách con sông Vì sao em nỡ quên yêu thương đi lấy chồng mưa rơi não nùng, phong ba bão bùng, tình đôi ta cách biệt muôn trùng
Còn gì mà ước mơ, mối tình lúc dại khờ, con thuyền giấy đã xa mờ Cuộc đời nghèo xác xơ, nên ngăn cách đôi bờ, trăng treo nỗi mong chờ Trò chơi cút bắt nay em trốn nơi nào giờ phương xa ấy em ra sao? Em thế nào? Yên vui với chồng, hay tan nát lòng, đời vui hay má nhạt môi hồng
[ĐK: ] Tình dở dang, đêm nay ánh trăng mơ màng Đời hợp tan, thương thay cánh hoa vội tàn Đêm bước lang thang, khi tình yêu đã ly tan Nỗi nhớ miên man, trách người sao sớm sang ngang
Người mộng mơ, sang sông có ai đâu ngờ Người thờ ơ, cho ta ngóng trông đợi chờ Trách móc vu vơ, đâu rồi em lúc ngây thơ Đã đứt dây tơ, thế là tình ngăn đôi bờ
== DẠO NHẠC ==
Giờ còn gì nữa đâu, tan rồi giấc mộng đầu, em về chốn ấy sang giàu Chỉ còn lại đớn đau, sông quê cũng nghẹn ngào, bao chua xót dâng trào Tình ta đã lỡ khi ngăn cách con sông Vì sao em nỡ quên yêu thương đi lấy chồng mưa rơi não nùng, phong ba bão bùng, tình đôi ta cách biệt muôn trùng
Còn gì mà ước mơ, mối tình lúc dại khờ, con thuyền giấy đã xa mờ Cuộc đời nghèo xác xơ, nên ngăn cách đôi bờ, trăng treo nỗi mong chờ Trò chơi cút bắt nay em trốn nơi nào giờ phương xa ấy em ra sao? Em thế nào? Yên vui với chồng, hay tan nát lòng, đời vui hay má nhạt môi hồng
[ĐK: ] Tình dở dang, đêm nay ánh trăng mơ màng Đời hợp tan, thương thay cánh hoa vội tàn Đêm bước lang thang, khi tình yêu đã ly tan Nỗi nhớ miên man, trách người sao sớm sang ngang
Người mộng mơ, sang sông có ai đâu ngờ Người thờ ơ, cho ta ngóng trông đợi chờ Trách móc vu vơ, đâu rồi em lúc ngây thơ Đã đứt dây tơ, thế là tình ngăn đôi bờ
== HẾT BÀI ==
1. Giờ còn gì nữa đâu, tan rồi giấc mộng đầu,
em về chốn ấy sang giàu
Chỉ còn lại đớn đau, sông quê cũng nghẹn ngào,
bao chua xót dâng trào
Tình ta đã lỡ khi ngăn cách con sông
Vì sao em nỡ quên yêu thương đi lấy chồng
mưa rơi não nùng, phong ba bão bùng,
tình đôi ta cách biệt muôn trùng
2. Còn gì mà ước mơ, mối tình lúc dại khờ,
con thuyền giấy đã xa mờ
Cuộc đời nghèo xác xơ, nên ngăn cách đôi bờ,
trăng treo nỗi mong chờ
Trò chơi cút bắt nay em trốn nơi nào
giờ phương xa ấy em ra sao? Em thế nào?
Yên vui với chồng, hay tan nát lòng,
đời vui hay má nhạt môi hồng
[ĐK: ] Tình dở dang, đêm nay ánh trăng mơ màng
Đời hợp tan, thương thay cánh hoa vội tàn
Đêm bước lang thang, khi tình yêu đã ly tan
Nỗi nhớ miên man, trách người sao sớm sang ngang
Người mộng mơ, sang sông có ai đâu ngờ
Người thờ ơ, cho ta ngóng trông đợi chờ
Trách móc vu vơ, đâu rồi em lúc ngây thơ
Đã đứt dây tơ, thế là tình ngăn đôi bờ
1. Giờ còn gì nữa [Em] đâu, tan rồi giấc mộng [Am] đầu,
em về chốn ấy [Em] sang giàu
Chỉ còn lại đớn [D] đau, sông quê cũng nghẹn [G] ngào,
bao [C] chua xót [B7] dâng trào
Tình ta đã [E7] lỡ khi ngăn cách con [Am] sông
Vì sao em [D] nỡ quên yêu thương đi [G] lấy chồng
mưa rơi não [B7] nùng, phong ba bão [C] bùng,
tình đôi [B7] ta cách biệt [Em] muôn trùng
2. Còn gì mà ước [Em] mơ, mối tình lúc dại [Am] khờ,
con thuyền giấy đã [Em] xa mờ
Cuộc đời nghèo xác [D] xơ, nên ngăn cách đôi [G] bờ,
trăng [C] treo nỗi [B7] mong chờ
Trò chơi cút [E7] bắt nay em trốn nơi [Am] nào
giờ phương xa [D] ấy em ra sao? Em [G] thế nào?
Yên vui với [B7] chồng, hay tan nát [C] lòng,
đời vui [B7] hay má nhạt [Em] môi hồng [Am][Em]
[ĐK: ] Tình dở [Am] dang, đêm nay ánh trăng [Em] mơ màng
Đời hợp [D] tan, thương thay cánh hoa [Am] vội tàn
Đêm bước lang [G] thang, khi tình yêu đã ly [D] tan
Nỗi nhớ miên [Am] man, trách người sao sớm [B7] sang ngang
[E7] Người mộng [Am] mơ, sang sông có ai [Em] đâu ngờ
Người thờ [D] ơ, cho ta ngóng trông [Am] đợi chờ
Trách móc vu [G] vơ, đâu rồi em lúc [D] ngây thơ
Đã đứt dây [Am] tơ, thế [B7] là tình ngăn [Em] đôi bờ [Am][Em]