Viết thư gửi về Trung mà lòng tôi bâng khuâng xót thương Huế vô ngần. Cố Đô suy vì đâu, lửa ngun ngút trời cao hỏi ai chẳng vương sầu.
Mấy năm xa Thùy Dương vì tình yêu quê hương dấn thân chốn xa trường. Nước non ta từ lâu Thùy Vân khóc biển dâu đời sao lắm cơ cầu.
[ĐK: ] Hương Giang ơi, tôi còn thương còn nhớ Những đêm khuya trăng mờ thả thuyền trên bến mơ Đông Ba ơi, phố xưa đã điêu tàn Cố Đô chẳng ngỡ ngàng muôn vạn người lầm than
Huế hôm nay còn đâu kỉ niệm cho mai sau tích xưa đã thay màu. Biết chăng cho lòng tôi dù xa cách ngàn nơi. Vẫn thương Huế muôn đời.
== DẠO NHẠC ==
Viết thư gửi về Trung mà lòng tôi bâng khuâng xót thương Huế vô ngần. Cố Đô suy vì đâu, lửa ngun ngút trời cao hỏi ai chẳng vương sầu.
Mấy năm xa Thùy Dương vì tình yêu quê hương dấn thân chốn xa trường. Nước non ta từ lâu Thùy Vân khóc biển dâu đời sao lắm cơ cầu.
[ĐK: ] Hương Giang ơi, tôi còn thương còn nhớ Những đêm khuya trăng mờ thả thuyền trên bến mơ Đông Ba ơi, phố xưa đã điêu tàn Cố Đô chẳng ngỡ ngàng muôn vạn người lầm than
Huế hôm nay còn đâu kỉ niệm cho mai sau tích xưa đã thay màu. Biết chăng cho lòng tôi dù xa cách ngàn nơi. Vẫn thương Huế muôn đời.
== HẾT BÀI ==
1. Viết thư gửi về Trung mà lòng tôi bâng khuâng xót thương Huế vô ngần.
Cố Đô suy vì đâu, lửa ngun ngút trời cao hỏi ai chẳng vương sầu.
2. Mấy năm xa Thùy Dương vì tình yêu quê hương dấn thân chốn xa trường.
Nước non ta từ lâu Thùy Vân khóc biển dâu đời sao lắm cơ cầu.
[ĐK: ]
Hương Giang ơi, tôi còn thương còn nhớ
Những đêm khuya trăng mờ thả thuyền trên bến mơ
Đông Ba ơi, phố xưa đã điêu tàn
Cố Đô chẳng ngỡ ngàng muôn vạn người lầm than
3. Huế hôm nay còn đâu kỉ niệm cho mai sau tích xưa đã thay màu.
Biết chăng cho lòng tôi dù xa cách ngàn nơi. Vẫn thương Huế muôn đời.
Cố Đô suy vì [Cm] đâu, lửa ngun ngút trời [F] cao hỏi ai chẳng vương [D7] sầu.
2. Mấy năm xa Thùy [Gm] Dương vì tình yêu quê [Eb] hương dấn [F] thân chốn xa [Gm] trường.
Nước non ta từ [Cm] lâu Thùy Vân khóc biển [F] dâu đời [D7] sao lắm cơ [Gm] cầu. [D7] [Gm]
[ĐK: ]
Hương Giang [Gm] ơi, tôi còn thương còn [Eb] nhớ
Những đêm khuya trăng [Gm] mờ thả [Eb] thuyền trên bến [C] mơ
Đông Ba [F] ơi, phố xưa đã điêu [Em] tàn
Cố Đô chẳng ngỡ [D7] ngàng muôn vạn người lầm [Gm] than
3. Huế hôm nay còn [Gm] đâu kỉ niệm cho mai [Eb] sau tích [F] xưa đã thay [Gm] màu.
Biết chăng cho lòng [Cm] tôi dù xa cách ngàn [F] nơi. Vẫn [D7] thương Huế muôn [Gm] đời.