Tỉnh Thức

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Dzoãn Minh: C

Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn đong đưa võng buồn Mẹ ngồi ru con mây qua đầu ghềnh lạy trời mưa tuôn Lạy trời mưa tuôn cho đất sợi mềm hạt mầm vun lên Mẹ ngồi ru con nước mắt nhọc nhằn xót xa đời mình

Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn năm qua tuổi mòn Mẹ nhìn quê hương nghe con mình buồn giọt lệ ăn năn Giọt lệ ăn năn đưa con về trần tủi nhục chung thân Một dòng sông trôi cuốn mãi về trời bấp bênh phận người

[ĐK: ] Mẹ ngồi ru con tiếng hát lênh đênh Mẹ ngồi ru con ru mây vào hồn Mẹ dạy cho con tiếng nói quê hương Mẹ nhìn con đi phút giây bàng hoàng

Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn đong đưa phận mình Mẹ ngồi ru con nghe đất gọi thầm trọn nợ lưu vong Mẹ ngồi trăm năm như thân tượng buồn để lại quê hương Tuổi còn bơ vơ thế giới hận thù chiến tranh ngục tù. …

(trở lại ĐK)

== DẠO NHẠC ==

Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn đong đưa võng buồn Mẹ ngồi ru con mây qua đầu ghềnh lạy trời mưa tuôn Lạy trời mưa tuôn cho đất sợi mềm hạt mầm vun lên Mẹ ngồi ru con nước mắt nhọc nhằn xót xa đời mình

Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn năm qua tuổi mòn Mẹ nhìn quê hương nghe con mình buồn giọt lệ ăn năn Giọt lệ ăn năn đưa con về trần tủi nhục chung thân Một dòng sông trôi cuốn mãi về trời bấp bênh phận người

[ĐK: ] Mẹ ngồi ru con tiếng hát lênh đênh Mẹ ngồi ru con ru mây vào hồn Mẹ dạy cho con tiếng nói quê hương Mẹ nhìn con đi phút giây bàng hoàng

Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn đong đưa phận mình Mẹ ngồi ru con nghe đất gọi thầm trọn nợ lưu vong Mẹ ngồi trăm năm như thân tượng buồn để lại quê hương Tuổi còn bơ vơ thế giới hận thù chiến tranh ngục tù. …

(trở lại ĐK)

== HẾT BÀI ==



1. Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn đong đưa võng buồn
Mẹ ngồi ru con mây qua đầu ghềnh lạy trời mưa tuôn
Lạy trời mưa tuôn cho đất sợi mềm hạt mầm vun lên
Mẹ ngồi ru con nước mắt nhọc nhằn xót xa đời mình

2. Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn năm qua tuổi mòn
Mẹ nhìn quê hương nghe con mình buồn giọt lệ ăn năn
Giọt lệ ăn năn đưa con về trần tủi nhục chung thân
Một dòng sông trôi cuốn mãi về trời bấp bênh phận người

[ĐK: ]  Mẹ ngồi ru con tiếng hát lênh đênh
Mẹ ngồi ru con ru mây vào hồn
Mẹ dạy cho con tiếng nói quê hương
Mẹ nhìn con đi phút giây bàng hoàng

3. Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn đong đưa phận mình
Mẹ ngồi ru con nghe đất gọi thầm trọn nợ lưu vong
Mẹ ngồi trăm năm như thân tượng buồn để lại quê hương
Tuổi còn bơ vơ thế giới hận thù chiến tranh ngục tù.


(trở lại ĐK)

Intro: [C][Am]-[F][G]-[C][Am]-[F][G]

Người đời học [C] nói, con học làm [Am] thinh
Người đời kêu [F] ca, con học chấp [G7] nhận
Người đời học [C] sang, con tìm giản [Am] đơn
Người đời oán [F] than, con học thứ [G7] tha

Người đời học [C] nhớ, con tập tìm [Am] quên
Người đời ngó [F] lên, con học cúi [G7] đầu
Người đời còn [Dm] tham, con tập đủ [Am] vừa
[Em] Người đời sân [G] si, con tập ái [C] hòa

Người thường tự [Dm] cao, con tập khiêm [Am] từ
Người thường khư [G] khư, con về buông [C] bỏ
Đường đời muôn [Em] lối, xin một con [Am] đường
Người đời vô [G7] thường, xin về tỉnh thức

Một thời yêu [C] ghét, con học bao [Am] dung
Người đời khen [F] chê, con rộng cách [G] nhìn
Vòng đời vội [Dm] nhanh, con hành bước [Am] đều
Dòng đời si [Dm] mê, con [G] về tỉnh [C] thức