Mắt em màu trùng dương, tóc em như sóng cồn, Gió nhẹ tựa như hơi thở của người yêu buồn mà duyên dáng, Anh là thủy thủ mang lòng biển cả trao về tình em...
Đã đành em yêu anh, sao bằng anh thương em, Như biển đông lai láng, ví bằng đất nước mình, Nên bể dâu hoang tàn, nhưng tình không tan biến...
Nhớ em điểm sao đêm, đếm sao mà vấn lòng, Vấn lòng càng thương hơn, tình nào cho em tình nào cho Nước, Anh là thủy thủ yêu đời biển cả như người tình chung...
== DẠO NHẠC ==
Mắt em màu trùng dương, tóc em như sóng cồn, Gió nhẹ tựa như hơi thở của người yêu buồn mà duyên dáng, Anh là thủy thủ mang lòng biển cả trao về tình em...
Đã đành em yêu anh, sao bằng anh thương em, Như biển đông lai láng, ví bằng đất nước mình, Nên bể dâu hoang tàn, nhưng tình không tan biến...
Nhớ em điểm sao đêm, đếm sao mà vấn lòng, Vấn lòng càng thương hơn, tình nào cho em tình nào cho Nước, Anh là thủy thủ yêu đời biển cả như người tình chung...
* Anh là thủy thủ yêu đời biển cả như người tình chung... ** Anh là thủy thủ yêu đời biển cả như người tình.. chung......
== HẾT BÀI ==
Mắt em màu trùng dương, tóc em như sóng cồn,
Gió nhẹ tựa như hơi thở của người yêu buồn mà duyên dáng,
Anh là thủy thủ mang lòng biển cả trao về tình em...
Đã đành em yêu anh, sao bằng anh thương em,
Như biển đông lai láng, ví bằng đất nước mình,
Nên bể dâu hoang tàn, nhưng tình không tan biến...
Nhớ em điểm sao đêm, đếm sao mà vấn lòng,
Vấn lòng càng thương hơn, tình nào cho em tình nào cho Nước,
Anh là thủy thủ yêu đời biển cả như người tình chung...
Gió nhẹ tựa như [Gm] hơi thở của người yêu buồn mà duyên [Dm] dáng.
Anh là thủy [A7] thủ mang lòng biển [Gm] cả trao về tình [Dm] em
Đã đành em yêu [Dm] anh, sao bằng anh thương [Gm] em
Như biển đông lai [A7] láng, ví bằng đất nước [Dm] mình
Nên bể dâu hoang [Gm] tàn, nhưng tình không tan [A7] biến
Nhớ em điểm sao [Dm] đêm, đếm sao mà vấn lòng
Vấn lòng càng thương [Gm] hơn, tình nào cho em tình nào cho [Dm] Nước ?
Anh là thủy [A7] thủ yêu đời biển [Gm] cả như người tình [Dm] chung