Anh ở sân trường nơi lần đầu nhìn thấy em Người con gái đã làm con tim anh biết rung động Tình đầu ngây ngô giản đơn thế thôi Một cái nắm tay cũng đủ khiến cho anh cười cả ngày.
Chiếc áo dài tung bay dưới ánh mặt trời Em từng là ánh sáng trong anh một thời niên thiếu Cứ nghĩ rằng hai ta sẽ cùng nhau đi đến cuối cuộc đời Vậy mà chính anh đã đánh rơi.
[ĐK: ] Ngày người ra đi, kiềm chặt đôi mi em tỏ ra lý trí Không giữ lời hứa bên cạnh anh nữa để anh đứng dưới mưa Anh đã khóc vì em thật lâu vốn dĩ đã từng rất đậm sâu Tại sao giờ phải quên mau?
Tình đầu có phải chẳng thể bên nhau như người ta đã nói Bởi tình yêu ấy sẽ vội qua nhanh tựa như những cơn mưa rào Anh rất muốn được đi cùng em nhưng có lẽ chẳng thể được nữa Phải không?
Chiếc áo dài tung bay dưới ánh mặt trời Em từng là ánh sáng trong anh một thời niên thiếu Cứ nghĩ rằng hai ta sẽ cùng nhau đi đến cuối cuộc đời Vậy mà chính anh đã đánh rơi.
[ĐK: ] Ngày người ra đi, kiềm chặt đôi mi em tỏ ra lý trí Không giữ lời hứa bên cạnh anh nữa để anh đứng dưới mưa Anh đã khóc vì em thật lâu vốn dĩ đã từng rất đậm sâu Tại sao giờ phải quên mau?
Tình đầu có phải chẳng thể bên nhau như người ta đã nói Bởi tình yêu ấy sẽ vội qua nhanh tựa như những cơn mưa rào Anh rất muốn được đi cùng em nhưng có lẽ chẳng thể được nữa Phải không?
* Chỉ là do anh, tự mình đánh mất không cạnh bên những khi em đau Giá như anh có thể trưởng thành sớm hơn một chút Thì em sẽ không rời xa anh mình sẽ có một mái nhà thật ấm êm Hờ hơ hơ Tình đầu có phải chẳng thể bên nhau như người ta đã nói Thanh xuân đi qua nhanh quá rồi chẳng còn chúng ta Anh rất muốn được đi cùng em nhưng có lẽ chẳng thể được nữa Phải không.
== HẾT BÀI ==
1. Anh ở sân trường nơi lần đầu nhìn thấy em
Người con gái đã làm con tim anh biết rung động
Tình đầu ngây ngô giản đơn thế thôi
Một cái nắm tay cũng đủ khiến cho anh cười cả ngày.
2. Chiếc áo dài tung bay dưới ánh mặt trời
Em từng là ánh sáng trong anh một thời niên thiếu
Cứ nghĩ rằng hai ta sẽ cùng nhau đi đến cuối cuộc đời
Vậy mà chính anh đã đánh rơi.
[ĐK: ]
Ngày người ra đi, kiềm chặt đôi mi em tỏ ra lý trí
Không giữ lời hứa bên cạnh anh nữa để anh đứng dưới mưa
Anh đã khóc vì em thật lâu vốn dĩ đã từng rất đậm sâu
Tại sao giờ phải quên mau?
Tình đầu có phải chẳng thể bên nhau như người ta đã nói
Bởi tình yêu ấy sẽ vội qua nhanh tựa như những cơn mưa rào
Anh rất muốn được đi cùng em nhưng có lẽ chẳng thể được nữa
Phải không?
2. Chiếc áo dài tung bay dưới ánh mặt trời
Em từng là ánh sáng trong anh một thời niên thiếu
Cứ nghĩ rằng hai ta sẽ cùng nhau đi đến cuối cuộc đời
Vậy mà chính anh đã đánh rơi.
[ĐK: ]
Ngày người ra đi, kiềm chặt đôi mi em tỏ ra lý trí
Không giữ lời hứa bên cạnh anh nữa để anh đứng dưới mưa
Anh đã khóc vì em thật lâu vốn dĩ đã từng rất đậm sâu
Tại sao giờ phải quên mau?
Tình đầu có phải chẳng thể bên nhau như người ta đã nói
Bởi tình yêu ấy sẽ vội qua nhanh tựa như những cơn mưa rào
Anh rất muốn được đi cùng em nhưng có lẽ chẳng thể được nữa
Phải không?
* Chỉ là do anh, tự mình đánh mất không cạnh bên những khi em đau
Giá như anh có thể trưởng thành sớm hơn một chút
Thì em sẽ không rời xa anh mình sẽ có một mái nhà thật ấm êm
Hờ hơ hơ
Tình đầu có phải chẳng thể bên nhau như người ta đã nói
Thanh xuân đi qua nhanh quá rồi chẳng còn chúng ta
Anh rất muốn được đi cùng em nhưng có lẽ chẳng thể được nữa
Phải không.
Người con [Em7] gái đã làm con tim anh biết rung [Am7] động
Tình đầu ngây [Dm7] ngô giản đơn thế thôi
Một cái nắm [Fm] tay cũng đủ khiến cho anh cười cả [C] ngày.
2. [C] Chiếc áo dài tung bay dưới ánh mặt [F] trời
[Em7] Em từng là ánh sáng trong anh một [Am7] thời niên thiếu
Cứ nghĩ [Dm7] rằng hai ta sẽ cùng nhau đi đến [G7] cuối cuộc đời
Vậy mà chính anh đã đánh [C] rơi.
[ĐK: ]
Ngày [F] người ra đi, kiềm chặt đôi mi [Fm] em tỏ ra lý trí
Không giữ lời [Em7] hứa bên cạnh anh nữa để anh đứng dưới [Am7] mưa
Anh đã [Dm7] khóc vì em thật lâu vốn dĩ [G] đã từng rất đậm sâu
Tại sao giờ [C] phải quên mau?
Tình [F] đầu có phải chẳng thể bên nhau [Fm] như người ta đã nói
Bởi tình yêu [Em7] ấy sẽ vội qua nhanh tựa như những [Am7] cơn mưa rào
Anh rất [Dm7] muốn được đi cùng em nhưng có [G] lẽ chẳng thể được nữa
Phải [C] không?
2. [C] Chiếc áo dài tung bay dưới ánh mặt [F] trời
[Em7] Em từng là ánh sáng trong anh một [Am7] thời niên thiếu
Cứ nghĩ [Dm7] rằng hai ta sẽ cùng nhau đi đến [G7] cuối cuộc đời
Vậy mà chính anh đã đánh [C] rơi.
[ĐK: ]
Ngày [F] người ra đi, kiềm chặt đôi mi [Fm] em tỏ ra lý trí
Không giữ lời [Em7] hứa bên cạnh anh nữa để anh đứng dưới [Am7] mưa
Anh đã [Dm7] khóc vì em thật lâu vốn dĩ [G] đã từng rất đậm sâu
Tại sao giờ [C] phải quên mau?
Tình [F] đầu có phải chẳng thể bên nhau [Fm] như người ta đã nói
Bởi tình yêu [Em7] ấy sẽ vội qua nhanh tựa như những [Am7] cơn mưa rào
Anh rất [Dm7] muốn được đi cùng em nhưng có [G] lẽ chẳng thể được nữa
Phải [C] không?
* Chỉ [F] là do anh, tự mình đánh mất [Fm] không cạnh bên những khi em đau
[Em7] Giá như anh có thể trưởng thành sớm [Am7] hơn một chút
Thì em [Dm7] sẽ không rời xa anh mình sẽ [E7] có một mái nhà thật ấm [Am7] êm
Hờ [G] hơ [C] hơ
Tình [F] đầu có phải chẳng thể bên nhau [Fm] như người ta đã nói
[Em7] Thanh xuân đi qua nhanh quá rồi chẳng còn [Am7] chúng ta
Anh rất [Dm7] muốn được đi cùng em nhưng có [G] lẽ chẳng thể được nữa
Phải [C] không.