Đôi khi ta thầm hỏi Có điều gì rất lạ len vào trái tim ta Khi lặng nhìn hoàng hôn trên đỉnh núi Đỏ rực một phía trời xa Lúc bóng chiều rơi xuống ta nghĩ về tình yêu và chia ly
Chới với như tiếng chim chiều kêu Vọng về từ vách đá rơi xuống vực sâu Ta hiểu lòng ta đau.
Tình yêu và thủy chung giữa dòng đời trôi nổi Đau như tiếng hạc kêu sương Vượt qua cơn dông bão giữa chiều đông lẻ loi.
Hạc về thân chao đảo Vóc hạc gầy liêu xiêu Tình yêu và hy vọng Chiều tàn nghiêng mình xuống.
Màn đêm chìm giấc ngủ Mệt nhoài cơn ác mộng Tìm đâu những thoáng mơ xưa Tìm đâu?
Rồi bình minh sẽ gọi sáng mai này thức dậy Nhớ hẹn cùng biển khơi mây nước trôi Mặt trời và sóng biếc ta ngồi trên mỏm đá Cô đơn nghe gió về ngợi ca một tình yêu.
== DẠO NHẠC ==
Đôi khi ta thầm hỏi Có điều gì rất lạ len vào trái tim ta Khi lặng nhìn hoàng hôn trên đỉnh núi Đỏ rực một phía trời xa Lúc bóng chiều rơi xuống ta nghĩ về tình yêu và chia ly
Chới với như tiếng chim chiều kêu Vọng về từ vách đá rơi xuống vực sâu Ta hiểu lòng ta đau.
Tình yêu và thủy chung giữa dòng đời trôi nổi Đau như tiếng hạc kêu sương Vượt qua cơn dông bão giữa chiều đông lẻ loi.
Hạc về thân chao đảo Vóc hạc gầy liêu xiêu Tình yêu và hy vọng Chiều tàn nghiêng mình xuống.
Màn đêm chìm giấc ngủ Mệt nhoài cơn ác mộng Tìm đâu những thoáng mơ xưa Tìm đâu?
Rồi bình minh sẽ gọi sáng mai này thức dậy Nhớ hẹn cùng biển khơi mây nước trôi Mặt trời và sóng biếc ta ngồi trên mỏm đá Cô đơn nghe gió về ngợi ca một tình yêu.
== HẾT BÀI ==
Đôi khi ta thầm hỏi
Có điều gì rất lạ len vào trái tim ta
Khi lặng nhìn hoàng hôn trên đỉnh núi
Đỏ rực một phía trời xa
Lúc bóng chiều rơi xuống ta nghĩ về tình yêu và chia ly
Chới với như tiếng chim chiều kêu
Vọng về từ vách đá rơi xuống vực sâu
Ta hiểu lòng ta đau.
Tình yêu và thủy chung giữa dòng đời trôi nổi
Đau như tiếng hạc kêu sương
Vượt qua cơn dông bão giữa chiều đông lẻ loi.
Hạc về thân chao đảo
Vóc hạc gầy liêu xiêu
Tình yêu và hy vọng
Chiều tàn nghiêng mình xuống.
Màn đêm chìm giấc ngủ
Mệt nhoài cơn ác mộng
Tìm đâu những thoáng mơ xưa
Tìm đâu?
Rồi bình minh sẽ gọi sáng mai này thức dậy
Nhớ hẹn cùng biển khơi mây nước trôi
Mặt trời và sóng biếc ta ngồi trên mỏm đá
Cô đơn nghe gió về ngợi ca một tình yêu.
Có điều gì rất [B7] lạ len [C] vào trái tim [D] ta
Khi lặng [Am] nhìn hoàng hôn trên đỉnh [C] núi
Đỏ [F#7] rực một phía trời [B7] xa
Lúc bóng chiều rơi [C] xuống ta nghĩ về tình [G] yêu [Bm] và chia [B7] ly
Chới [Em] với như tiếng chim chiều [D] kêu
Vọng về từ vách [Am] đá rơi [D] xuống vực [G] sâu
Ta hiểu lòng ta [B7] đau.
Tình [Em] yêu và thủy [C] chung giữa dòng đời trôi [G] nổi
Đau [Am] như tiếng hạc kêu [D] sương
Vượt qua cơn dông [C] bão giữa [B7] chiều đông lẻ [Em] loi.
Hạc [Em] về thân chao [G] đảo
Vóc hạc [Em] gầy liêu [Am] xiêu
Tình [C] yêu và hy [F] vọng
Chiều [F#7] tàn nghiêng mình [B7] xuống.
Màn [Am] đêm chìm giấc [D] ngủ
Mệt [G] nhoài cơn ác [Am] mộng
Tìm [G] đâu những thoáng mơ [C] xưa
Tìm [B7] đâu?
[G] Rồi bình minh sẽ [Am] gọi sáng mai này thức [Em] dậy
Nhớ hẹn cùng biển [D] khơi mây nước [C] trôi
Mặt [G] trời và sóng [Em] biếc ta [D] ngồi trên mỏm [Em] đá
Cô [G] đơn nghe gió [Bm] về ngợi [B7] ca một tình [Em] yêu.