Tôi Đi Từ Vô Thủy

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Thích Chân Quang: Em

Tôi đi từ vô thủy Rồi đến nẻo vô chung Kiếp này dừng chân nghỉ Duyên tao ngộ tương phùng

Tôi đi từ muôn kiếp Gọi mặt trời đi theo Trên vai là chiếc túi Làm bạn đường cheo leo

Tôi đi trong luân hồi Tôi đi trong chơi vơi Tôi đi trong đất trời Đi trong trái tim tôi

Tôi đi từ vô thủy Qua vạn kiếp con người Mỗi kiếp xuôi nằm nghỉ Là thịt xương tả tơi

Long đong tìm sự sống Cứ ngỡ đời ngát hương Nào ngờ trăm năm mộng Tổ ấm lìa muôn phương

Hạnh phúc ai thấy chăng Chỉ thấy nỗi đau này Vinh hoa như bọt nước Yêu thương như làn gió

Muôn kiếp rồi xót xa Dong ruổi theo phù hoa Làm nô tỳ ái dục Bỏ quên tâm hồn ta

Kiếp này tôi trở lại Thân mặc áo cà sa Chiếc bát bạn đêm ngày Giáo lý Phật đong đầy

Bình bát cơm ngàn nhà Thân đi muôn dặm xa Muốn thoát bờ sinh tử Mây trắng hỏi đường qua

Qua sông mê khổ nạn Qua danh sắc cuộc đời Qua hận thù lửa đạn Qua vạn trái tim ai

Ngàn trăng sao đưa lối Suối xanh biếc mơ màng Cỏ hoa chim ríu rít Như nụ cười trong gió

Thế nhân ơi khổ đau Giữa nhân gian u sầu Hãy quay về quê cũ Xây lại mái tranh xưa

Nhà xưa tâm linh đó Chân tính của muôn sinh Mùi hương bay theo gió Vang tiếng ngàn câu kinh

Tôi đi từ vô thủy Rồi đến nẻo vô chung Kiếp này dừng chân nghỉ Duyên tao ngộ tương phùng

Tôi dừng chân cuối trời Dưới dòng nguyệt rơi rơi Viết lên bài thơ vui Nói thay cả tim tôi

Tiếng chuông nào đón mời Bóng ai còn xa khơi.

Qua đêm đen hiểm nạn Qua hương sắc cuộc đời Qua lạc loài phiền muộn Qua tình nghĩa chơi vơi

Ngày mây cao giăng lối Núi xanh đứng ven trời Cỏ hoa thơm lất phất Ai cười đùa theo gió

Thế nhân ơi tìm đâu Giữa nhân gian u sầu Hãy xuôi dòng sông cũ Quê nhà rất thương yêu

Nguồn tâm linh phơi phới Chân lý của muôn nơi Tình thương bay muôn lối Thanh thoát vầng trăng soi

Tôi đi từ vô thủy Rồi đến nẻo vô chung Kiếp này dừng chân nghỉ Duyên tao ngộ tương phùng

Ta tìm nhau cuối trời Dưới phật đài hoa rơi Tiếng kinh trầm buông lơi Dáng ai ngồi im hơi Mái hiên chùa bóng nhòa Mới lên vầng trăng xa

== DẠO NHẠC ==

Tôi đi từ vô thủy Rồi đến nẻo vô chung Kiếp này dừng chân nghỉ Duyên tao ngộ tương phùng

Tôi đi từ muôn kiếp Gọi mặt trời đi theo Trên vai là chiếc túi Làm bạn đường cheo leo

Tôi đi trong luân hồi Tôi đi trong chơi vơi Tôi đi trong đất trời Đi trong trái tim tôi

Tôi đi từ vô thủy Qua vạn kiếp con người Mỗi kiếp xuôi nằm nghỉ Là thịt xương tả tơi

Long đong tìm sự sống Cứ ngỡ đời ngát hương Nào ngờ trăm năm mộng Tổ ấm lìa muôn phương

Hạnh phúc ai thấy chăng Chỉ thấy nỗi đau này Vinh hoa như bọt nước Yêu thương như làn gió

Muôn kiếp rồi xót xa Dong ruổi theo phù hoa Làm nô tỳ ái dục Bỏ quên tâm hồn ta

Kiếp này tôi trở lại Thân mặc áo cà sa Chiếc bát bạn đêm ngày Giáo lý Phật đong đầy

Bình bát cơm ngàn nhà Thân đi muôn dặm xa Muốn thoát bờ sinh tử Mây trắng hỏi đường qua

Qua sông mê khổ nạn Qua danh sắc cuộc đời Qua hận thù lửa đạn Qua vạn trái tim ai

Ngàn trăng sao đưa lối Suối xanh biếc mơ màng Cỏ hoa chim ríu rít Như nụ cười trong gió

Thế nhân ơi khổ đau Giữa nhân gian u sầu Hãy quay về quê cũ Xây lại mái tranh xưa

Nhà xưa tâm linh đó Chân tính của muôn sinh Mùi hương bay theo gió Vang tiếng ngàn câu kinh

Tôi đi từ vô thủy Rồi đến nẻo vô chung Kiếp này dừng chân nghỉ Duyên tao ngộ tương phùng

Tôi dừng chân cuối trời Dưới dòng nguyệt rơi rơi Viết lên bài thơ vui Nói thay cả tim tôi

Tiếng chuông nào đón mời Bóng ai còn xa khơi.

Qua đêm đen hiểm nạn Qua hương sắc cuộc đời Qua lạc loài phiền muộn Qua tình nghĩa chơi vơi

Ngày mây cao giăng lối Núi xanh đứng ven trời Cỏ hoa thơm lất phất Ai cười đùa theo gió

Thế nhân ơi tìm đâu Giữa nhân gian u sầu Hãy xuôi dòng sông cũ Quê nhà rất thương yêu

Nguồn tâm linh phơi phới Chân lý của muôn nơi Tình thương bay muôn lối Thanh thoát vầng trăng soi

Tôi đi từ vô thủy Rồi đến nẻo vô chung Kiếp này dừng chân nghỉ Duyên tao ngộ tương phùng

Ta tìm nhau cuối trời Dưới phật đài hoa rơi Tiếng kinh trầm buông lơi Dáng ai ngồi im hơi Mái hiên chùa bóng nhòa Mới lên vầng trăng xa

== HẾT BÀI ==

Tôi đi từ vô thủy
Rồi đến nẻo vô chung
Kiếp này dừng chân nghỉ
Duyên tao ngộ tương phùng

Tôi đi từ muôn kiếp
Gọi mặt trời đi theo
Trên vai là chiếc túi
Làm bạn đường cheo leo

Tôi đi trong luân hồi
Tôi đi trong chơi vơi
Tôi đi trong đất trời
Đi trong trái tim tôi

Tôi đi từ vô thủy
Qua vạn kiếp con người
Mỗi kiếp xuôi nằm nghỉ
Là thịt xương tả tơi

Long đong tìm sự sống
Cứ ngỡ đời ngát hương
Nào ngờ trăm năm mộng
Tổ ấm lìa muôn phương

Hạnh phúc ai thấy chăng
Chỉ thấy nỗi đau này
Vinh hoa như bọt nước
Yêu thương như làn gió

Muôn kiếp rồi xót xa
Dong ruổi theo phù hoa
Làm nô tỳ ái dục
Bỏ quên tâm hồn ta

Kiếp này tôi trở lại
Thân mặc áo cà sa
Chiếc bát bạn đêm ngày
Giáo lý Phật đong đầy

Bình bát cơm ngàn nhà
Thân đi muôn dặm xa
Muốn thoát bờ sinh tử
Mây trắng hỏi đường qua

Qua sông mê khổ nạn
Qua danh sắc cuộc đời
Qua hận thù lửa đạn
Qua vạn trái tim ai

Ngàn trăng sao đưa lối
Suối xanh biếc mơ màng
Cỏ hoa chim ríu rít
Như nụ cười trong gió

Thế nhân ơi khổ đau
Giữa nhân gian u sầu
Hãy quay về quê cũ
Xây lại mái tranh xưa

Nhà xưa tâm linh đó
Chân tính của muôn sinh
Mùi hương bay theo gió
Vang tiếng ngàn câu kinh

Tôi đi từ vô thủy
Rồi đến nẻo vô chung
Kiếp này dừng chân nghỉ
Duyên tao ngộ tương phùng

Tôi dừng chân cuối trời
Dưới dòng nguyệt rơi rơi
Viết lên bài thơ vui
Nói thay cả tim tôi

Tiếng chuông nào đón mời
Bóng ai còn xa khơi.

Qua đêm đen hiểm nạn
Qua hương sắc cuộc đời
Qua lạc loài phiền muộn
Qua tình nghĩa chơi vơi

Ngày mây cao giăng lối
Núi xanh đứng ven trời
Cỏ hoa thơm lất phất
Ai cười đùa theo gió

Thế nhân ơi tìm đâu
Giữa nhân gian u sầu
Hãy xuôi dòng sông cũ
Quê nhà rất thương yêu

Nguồn tâm linh phơi phới
Chân lý của muôn nơi
Tình thương bay muôn lối
Thanh thoát vầng trăng soi

Tôi đi từ vô thủy
Rồi đến nẻo vô chung
Kiếp này dừng chân nghỉ
Duyên tao ngộ tương phùng

Ta tìm nhau cuối trời
Dưới phật đài hoa rơi
Tiếng kinh trầm buông lơi
Dáng ai ngồi im hơi
Mái hiên chùa bóng nhòa
Mới lên vầng trăng xa

Tôi [Em] đi từ vô thủy
Rồi [D] đến nẻo vô [G] chung
Kiếp này dừng chân [C] nghỉ
Duyên [D] tao ngộ tương [B7] phùng

Tôi [Em] đi từ muôn [D] kiếp
Gọi mặt trời đi [G] theo
Trên vai là chiếc [Am] túi
Làm [D] bạn đường cheo [Em] leo

Tôi [Em] đi trong luân hồi
Tôi đi trong chơi [G] vơi
Tôi [Am] đi trong đất [B7] trời
Đi trong trái tim [Em] tôi

Tôi [Em] đi từ vô thủy
Qua [D] vạn kiếp con [G] người
Mỗi [Am] kiếp xuôi nằm [D] nghỉ
Là [B7] thịt xương tả tơi

Long [Em] đong tìm sự [C] sống
Cứ [Em] ngỡ đời ngát [Am] hương
Nào [D] ngờ trăm năm [Bm] mộng
Tổ ấm lìa muôn [C] phương

Hạnh [Em] phúc ai thấy [D] chăng
Chỉ thấy nỗi đau [G] này
Vinh [Am] hoa như bọt [D] nước
Yêu [B7] thương như làn [Em] gió

Muôn [Am] kiếp rồi xót [C] xa
Dong [D] ruổi theo phù [Em] hoa
Làm nô tỳ ái [B7] dục
Bỏ quên tâm hồn [Em] ta

Kiếp [C] này tôi trở [Em] lại
Thân [D] mặc áo cà [G] sa
Chiếc [Am] bát bạn đêm [Em] ngày
Giáo [D] lý Phật đong [B7] đầy

Bình [D] bát cơm ngàn [G] nhà
Thân đi muôn dặm [Em] xa
Muốn thoát bờ sinh [B7] tử
Mây trắng hỏi đường [Em] qua

Qua [D] sông mê khổ [C] nạn
Qua [D] danh sắc cuộc [Em] đời
Qua [Am] hận thù lửa [D] đạn
Qua vạn trái tim [G] ai

Ngàn [Em] trăng sao đưa [C] lối
Suối [D] xanh biếc mơ [Em] màng
Cỏ [Am] hoa chim ríu rít
Như [D] nụ cười trong [B7] gió

Thế [Em] nhân ơi khổ [C] đau
Giữa nhân gian u [Em] sầu
Hãy [C] quay về quê cũ
Xây [D] lại mái tranh [G] xưa

Nhà [Em] xưa tâm linh [C] đó
Chân [Em] tính của muôn [Am] sinh
Mùi hương bay theo [D] gió
Vang [B7] tiếng ngàn câu [Em] kinh

Tôi [Em] đi từ vô thủy
Rồi [D] đến nẻo vô [G] chung
Kiếp này dừng chân [C] nghỉ
Duyên [D] tao ngộ tương [B7] phùng

Tôi [G] dừng chân cuối [Em] trời
Dưới [D] dòng nguyệt rơi [G] rơi
Viết [C] lên bài thơ vui
Nói thay cả tim [D] tôi

Tiếng [B7] chuông nào đón [D] mời
Bóng [B7] ai còn xa [Em] khơi.

Qua [Em] đêm đen hiểm [C] nạn
Qua [D] hương sắc cuộc [Em] đời
Qua [Am] lạc loài phiền [D] muộn
Qua tình nghĩa chơi [G] vơi

Ngày [Em] mây cao giăng [C] lối
Núi [D] xanh đứng ven [Em] trời
Cỏ [Am] hoa thơm lất phất
Ai [D] cười đùa theo [B7] gió

Thế [Em] nhân ơi tìm [C] đâu
Giữa nhân gian u [Em] sầu
Hãy [C] xuôi dòng sông cũ
Quê [D] nhà rất thương [G] yêu

Nguồn [Em] tâm linh phơi [C] phới
Chân [Em] lý của muôn [Am] nơi
Tình thương bay muôn [D] lối
Thanh [B7] thoát vầng trăng [Em] soi

Tôi [Em] đi từ vô thủy
Rồi [D] đến nẻo vô [G] chung
Kiếp này dừng chân [C] nghỉ
Duyên [D] tao ngộ tương [B7] phùng

Ta [D] tìm nhau cuối [Em] trời
Dưới [D] phật đài hoa [G] rơi
Tiếng [C] kinh trầm buông lơi
Dáng ai ngồi im [D] hơi
Mái hiên chùa bóng [B7] nhòa
Mới lên vầng trăng [Em] xa