Tôi thấy thương tôi giữa trần gian lắm bộn bề Mà đời như con nước trôi Miệt mài vẫn trắng tay Mồ hôi có mặn không mà ướt qua bao tháng dài Cả đường mây phên vạt thưa
Nợ mãi công danh suốt đời luôn trả mệt nhoài Mà rèm thưa che nắng phai Người về nơi nẻo xa Trả nguyên sơ lời thơ mà bấy lâu đã viết vội Héo cả giấc mơ một thời
[ĐK: ] Thấm nhoài tháng năm, ta chiếc lá đơn côi Tưởng chừng trăm năm mãi cho mái tóc thay đổi màu Nỗi lòng như vắng lặng, vô duyên số thời Ta mãi lạc lối đi dẫu cố nhưng phận lênh đênh
Đừng có tuyệt vọng hỡi này tôi chới thêm sầu Còn ngại chi những gió sương Cõi đời có mấy khi Tỉnh say say tỉnh say mà đã qua trăng khuyết mờ Ta quàng gánh tâm sự buồn
== DẠO NHẠC ==
Tôi thấy thương tôi giữa trần gian lắm bộn bề Mà đời như con nước trôi Miệt mài vẫn trắng tay Mồ hôi có mặn không mà ướt qua bao tháng dài Cả đường mây phên vạt thưa
Nợ mãi công danh suốt đời luôn trả mệt nhoài Mà rèm thưa che nắng phai Người về nơi nẻo xa Trả nguyên sơ lời thơ mà bấy lâu đã viết vội Héo cả giấc mơ một thời
[ĐK: ] Thấm nhoài tháng năm, ta chiếc lá đơn côi Tưởng chừng trăm năm mãi cho mái tóc thay đổi màu Nỗi lòng như vắng lặng, vô duyên số thời Ta mãi lạc lối đi dẫu cố nhưng phận lênh đênh
Đừng có tuyệt vọng hỡi này tôi chới thêm sầu Còn ngại chi những gió sương Cõi đời có mấy khi Tỉnh say say tỉnh say mà đã qua trăng khuyết mờ Ta quàng gánh tâm sự buồn
== HẾT BÀI ==
Tôi thấy thương tôi giữa trần gian lắm bộn bề
Mà đời như con nước trôi
Miệt mài vẫn trắng tay
Mồ hôi có mặn không mà ướt qua bao tháng dài
Cả đường mây phên vạt thưa
Nợ mãi công danh suốt đời luôn trả mệt nhoài
Mà rèm thưa che nắng phai
Người về nơi nẻo xa
Trả nguyên sơ lời thơ mà bấy lâu đã viết vội
Héo cả giấc mơ một thời
[ĐK: ] Thấm nhoài tháng năm, ta chiếc lá đơn côi
Tưởng chừng trăm năm mãi cho mái tóc thay đổi màu
Nỗi lòng như vắng lặng, vô duyên số thời
Ta mãi lạc lối đi dẫu cố nhưng phận lênh đênh
Đừng có tuyệt vọng hỡi này tôi chới thêm sầu
Còn ngại chi những gió sương
Cõi đời có mấy khi
Tỉnh say say tỉnh say mà đã qua trăng khuyết mờ
Ta quàng gánh tâm sự buồn
Mà đời như con nước [Cm] trôi [Eb]
Miệt mài vẫn trắng [Bb] tay
Mồ hôi có mặn [Eb] không mà ướt qua bao tháng [Gm] dài
Cả đường mây phên vạt [Cm] thưa
Nợ mãi công [Cm] danh suốt đời luôn trả mệt [Cm] nhoài
Mà rèm thưa che nắng [Cm] phai [Eb]
Người về nơi nẻo [Bb] xa
Trả nguyên sơ lời [Eb] thơ mà bấy lâu đã viết [Gm] vội
Héo cả giấc mơ một [Cm] thời
[ĐK: ] Thấm nhoài tháng [Cm] năm, ta chiếc lá đơn [Ab] côi
Tưởng [Eb] chừng trăm năm [Gm] mãi cho mái tóc thay đổi [Fm] màu
Nỗi lòng như vắng [Cm] lặng, vô duyên số [Gm7] thời
Ta mãi lạc lối [Eb] đi dẫu cố [Gm] nhưng phận lênh [Cm] đênh
Đừng có tuyệt [Cm] vọng hỡi này tôi chới thêm [Cm] sầu
Còn ngại chi những gió [Cm] sương
Cõi đời có mấy [Fm] khi
Tỉnh say say tỉnh [Eb] say mà đã qua trăng khuyết [Gm] mờ
Ta quàng gánh tâm sự [Cm] buồn