Trả lại cho em lời yêu đã trao hôm nào Trả lại cho em nụ hôn say đắm em trao Trả lại cho em bờ vai hơi ấm môi nồng Giờ em bước theo chồng thôi còn gì đâu nữa chờ mong.
Người đành xa ta từng đêm thao thức canh dài Nụ tình phôi phai tim em giờ đã chia hai Người đành ra đi về vui với kẻ sang giàu Bỏ anh đơn lẻ nơi này anh quay về ôm mối tình đau.
[ĐK: ] Hờn trách làm chi? Hờn trách làm gì? Khi tình yêu chẳng còn gì Thì cũng đành chấp nhận thế thôi.
Về bên người ta người ta đang đợi em về Nay tình yêu đã hết rồi Thì đường tình, em cứ đi.
Giờ còn ta thôi về đây bên mái tranh nghèo Một mình đơn côi nằm nghe cay đắng bờ môi Giọt lệ chua cay giờ đây cũng héo khô rồi Tình nay tan nát cõi lòng thôi xin đành trả hết cho em.
== DẠO NHẠC ==
Trả lại cho em lời yêu đã trao hôm nào Trả lại cho em nụ hôn say đắm em trao Trả lại cho em bờ vai hơi ấm môi nồng Giờ em bước theo chồng thôi còn gì đâu nữa chờ mong.
Người đành xa ta từng đêm thao thức canh dài Nụ tình phôi phai tim em giờ đã chia hai Người đành ra đi về vui với kẻ sang giàu Bỏ anh đơn lẻ nơi này anh quay về ôm mối tình đau.
[ĐK: ] Hờn trách làm chi? Hờn trách làm gì? Khi tình yêu chẳng còn gì Thì cũng đành chấp nhận thế thôi.
Về bên người ta người ta đang đợi em về Nay tình yêu đã hết rồi Thì đường tình, em cứ đi.
Giờ còn ta thôi về đây bên mái tranh nghèo Một mình đơn côi nằm nghe cay đắng bờ môi Giọt lệ chua cay giờ đây cũng héo khô rồi Tình nay tan nát cõi lòng thôi xin đành trả hết cho em.
== HẾT BÀI ==
1. Trả lại cho em lời yêu đã trao hôm nào
Trả lại cho em nụ hôn say đắm em trao
Trả lại cho em bờ vai hơi ấm môi nồng
Giờ em bước theo chồng thôi còn gì đâu nữa chờ mong.
2. Người đành xa ta từng đêm thao thức canh dài
Nụ tình phôi phai tim em giờ đã chia hai
Người đành ra đi về vui với kẻ sang giàu
Bỏ anh đơn lẻ nơi này anh quay về ôm mối tình đau.
[ĐK: ]
Hờn trách làm chi? Hờn trách làm gì?
Khi tình yêu chẳng còn gì
Thì cũng đành chấp nhận thế thôi.
Về bên người ta người ta đang đợi em về
Nay tình yêu đã hết rồi
Thì đường tình, em cứ đi.
3. Giờ còn ta thôi về đây bên mái tranh nghèo
Một mình đơn côi nằm nghe cay đắng bờ môi
Giọt lệ chua cay giờ đây cũng héo khô rồi
Tình nay tan nát cõi lòng thôi xin đành trả hết cho em.
Trả lại cho [G] em nụ hôn say đắm em [C] trao
Trả lại cho [Em] em bờ vai hơi ấm môi [G] nồng
Giờ [Am] em bước theo [Dm] chồng thôi còn [Am] gì đâu nữa chờ [C] mong. [E7]
2. Người đành xa [Am] ta từng đêm thao thức canh [Dm] dài
Nụ tình phôi [G] phai tim em giờ đã chia [C] hai
Người đành ra [Em] đi về vui với kẻ sang [G] giàu
Bỏ [Am] anh đơn lẻ nơi [Dm] này anh quay [F] về ôm [E7] mối tình [Am] đau.
[ĐK: ]
Hờn trách làm [C] chi? Hờn trách làm [F] gì?
Khi [A7] tình yêu chẳng còn [Dm] gì
Thì cũng [Am] đành chấp nhận thế [E7] thôi.
[A7] Về bên người [Dm] ta người ta đang đợi em [F] về
Nay [Am] tình yêu đã hết [Dm] rồi
Thì đường [E7] tình, em cứ [Am] đi.
3. Giờ còn ta [Am] thôi về đây bên mái tranh [G] nghèo
Một mình đơn [G] côi nằm nghe cay đắng bờ [C] môi
Giọt lệ chua [Em] cay giờ đây cũng héo khô [G] rồi
Tình [Am] nay tan nát cõi [Dm] lòng thôi xin [F] đành trả [E7] hết cho [Am] em.