Trong Cõi Địa Đàng

Trình chiếu

Đơn ca

Điệu: Slow Rock || Đơn ca:

Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Nam Phong: F#m

Nơi dương gian trong cõi địa đàng Nơi biển người mỗi kiếp vương mang Ngày đến đây tay trắng cơ hàn Khi đi về như ngày mới sang.

Ai sinh ra làm kiếp con người Khi chào đời không khóc i a Rồi đến khi răng, tóc phai phai tàn Giàu như nghèo có gì khác nhau.

[ĐK: ] Về lại với đất cho ta thành khói than Vào cõi hư không, tim ta có còn mộng ngàn Thân thành bụi cát tan vào hư vô Ta còn đến đây vào cõi địa đàng.

Ai sinh ra trong cõi ta bà Không một ngày đau khổ thương đau Nên ta xin thoát khỏi kiếp người Cho ta là hạt cát bụi tro.

Nhưng khi sinh làm kiếp con người Nên cho đời bao nỗi yên vui Không hơn thua ganh ghét trong đời Khi lìa trần tay trắng mà thôi.

== DẠO NHẠC ==

Nơi dương gian trong cõi địa đàng Nơi biển người mỗi kiếp vương mang Ngày đến đây tay trắng cơ hàn Khi đi về như ngày mới sang.

Ai sinh ra làm kiếp con người Khi chào đời không khóc i a Rồi đến khi răng, tóc phai phai tàn Giàu như nghèo có gì khác nhau.

[ĐK: ] Về lại với đất cho ta thành khói than Vào cõi hư không, tim ta có còn mộng ngàn Thân thành bụi cát tan vào hư vô Ta còn đến đây vào cõi địa đàng.

Ai sinh ra trong cõi ta bà Không một ngày đau khổ thương đau Nên ta xin thoát khỏi kiếp người Cho ta là hạt cát bụi tro.

Nhưng khi sinh làm kiếp con người Nên cho đời bao nỗi yên vui Không hơn thua ganh ghét trong đời Khi lìa trần tay trắng mà thôi.

== HẾT BÀI ==

1. Nơi dương gian trong cõi địa đàng
Nơi biển người mỗi kiếp vương mang
Ngày đến đây tay trắng cơ hàn
Khi đi về như ngày mới sang.

Ai sinh ra làm kiếp con người
Khi chào đời không khóc i a
Rồi đến khi răng, tóc phai phai tàn
Giàu như nghèo có gì khác nhau.

[ĐK: ] 
Về lại với đất cho ta thành khói than
Vào cõi hư không, tim ta có còn mộng ngàn
Thân thành bụi cát tan vào hư vô
Ta còn đến đây vào cõi địa đàng.

2. Ai sinh ra trong cõi ta bà
Không một ngày đau khổ thương đau
Nên ta xin thoát khỏi kiếp người
Cho ta là hạt cát bụi tro.

Nhưng khi sinh làm kiếp con người
Nên cho đời bao nỗi yên vui
Không hơn thua ganh ghét trong đời
Khi lìa trần tay trắng mà thôi.

1. Nơi dương [Em] gian trong cõi địa [C] đàng
Nơi biển người mỗi kiếp vương [Am] mang
Ngày đến [D] đây tay trắng cơ [G] hàn
Khi đi [B7] về như ngày mới sang.

Ai sinh [Em] ra làm kiếp con [C] người
Khi chào đời không khóc i [Am] a
Rồi đến [D] khi răng, tóc phai phai [G] tàn
Giàu như [B7] nghèo có gì khác [Em] nhau.

[ĐK: ] 
Về lại với [C] đất cho [E7] ta thành khói [Am] than
Vào cõi hư [B7] không, tim ta [Am] có còn mộng [B7] ngàn
Thân thành bụi [C] cát tan vào hư [Am] vô
Ta còn đến [D] đây vào [B7] cõi địa [Em] đàng.

2. Ai sinh [Em] ra trong cõi ta [C] bà
Không một ngày đau khổ thương [Am] đau
Nên ta [D] xin thoát khỏi kiếp [G] người
Cho ta [B7] là hạt cát bụi tro.

Nhưng khi [Em] sinh làm kiếp con [C] người
Nên cho đời bao nỗi yên [Am] vui
Không hơn [D] thua ganh ghét trong [G] đời
Khi lìa [B7] trần tay trắng mà [Em] thôi.