Tưởng rằng quên em kể từ khi cách xa Tưởng đã phôi pha môi mắt ấy hôm nào Lệ ướt mi sầu len hồn sâu cay đắng Bởi quanh ta kỷ niệm trắng đêm thâu
Tưởng rằng quên đi những ngày xưa dấu yêu! Mồ đã xanh chưa cỏ héo úa tiêu điều Đây đống tro tàn chôn tình yêu tan vỡ Nào ai hay mảnh tình đó hư vô.
Ước chi ta là viên đá sỏi. Lăn theo dòng đời rong ruổi khơi xa Mặc cho ai cay đắng nhạt nhòa Trơ lòng ta biết đâu là khổ đau!
Vì đâu vết thương luân trầm? Vì đâu lệ nhỏ vào lòng? Tàn tro tình yêu còn đó Nên ta còn vẫn nhớ mong hoài…
Lời thề năm xưa phai dần theo tháng năm Ngày nào chung đôi nay lẻ bước âm thầm Em ở phương nào hỡi người xưa yếu dấu? Để riêng ta ôm trọn mối tình đau.
== DẠO NHẠC ==
Tưởng rằng quên em kể từ khi cách xa Tưởng đã phôi pha môi mắt ấy hôm nào Lệ ướt mi sầu len hồn sâu cay đắng Bởi quanh ta kỷ niệm trắng đêm thâu
Tưởng rằng quên đi những ngày xưa dấu yêu! Mồ đã xanh chưa cỏ héo úa tiêu điều Đây đống tro tàn chôn tình yêu tan vỡ Nào ai hay mảnh tình đó hư vô.
Ước chi ta là viên đá sỏi. Lăn theo dòng đời rong ruổi khơi xa Mặc cho ai cay đắng nhạt nhòa Trơ lòng ta biết đâu là khổ đau!
Vì đâu vết thương luân trầm? Vì đâu lệ nhỏ vào lòng? Tàn tro tình yêu còn đó Nên ta còn vẫn nhớ mong hoài…
Lời thề năm xưa phai dần theo tháng năm Ngày nào chung đôi nay lẻ bước âm thầm Em ở phương nào hỡi người xưa yếu dấu? Để riêng ta ôm trọn mối tình đau.
== HẾT BÀI ==
Tưởng rằng quên em kể từ khi cách xa
Tưởng đã phôi pha môi mắt ấy hôm nào
Lệ ướt mi sầu len hồn sâu cay đắng
Bởi quanh ta kỷ niệm trắng đêm thâu
Tưởng rằng quên đi những ngày xưa dấu yêu!
Mồ đã xanh chưa cỏ héo úa tiêu điều
Đây đống tro tàn chôn tình yêu tan vỡ
Nào ai hay mảnh tình đó hư vô.
Ước chi ta là viên đá sỏi.
Lăn theo dòng đời rong ruổi khơi xa
Mặc cho ai cay đắng nhạt nhòa
Trơ lòng ta biết đâu là khổ đau!
Vì đâu vết thương luân trầm?
Vì đâu lệ nhỏ vào lòng?
Tàn tro tình yêu còn đó
Nên ta còn vẫn nhớ mong hoài…
Lời thề năm xưa phai dần theo tháng năm
Ngày nào chung đôi nay lẻ bước âm thầm
Em ở phương nào hỡi người xưa yếu dấu?
Để riêng ta ôm trọn mối tình đau.
Tưởng đã phôi [E] pha môi [Am] mắt ấy hôm [F] nào
Lệ ướt mi [E] sầu len [Am] hồn sâu cay [E7] đắng
Bởi quanh [Dm] ta kỷ [Am] niệm trắng đêm [E] thâu
Tưởng rằng quên [C] đi những [E] ngày xưa dấu [Am] yêu!
Mồ đã xanh [E] chưa cỏ [Am] héo úa tiêu [F] điều
Đây đống tro [E] tàn chôn [Am] tình yêu tan [E7] vỡ
Nào ai [Dm] hay mảnh [E7] tình đó hư [Am] vô.
Ước [Am] chi ta là viên đá [E] sỏi.
Lăn [Dm] theo dòng đời rong ruổi khơi [C] xa
Mặc cho [Am] ai cay đắng nhạt [Dm] nhòa
Trơ lòng ta biết [Am] đâu là khổ [E7] đau!
Vì [Am] đâu vết [E] thương luân [F] trầm?
Vì đâu lệ nhỏ vào [E7] lòng?
Tàn [E] tro tình yêu còn [Dm] đó
Nên [E] ta còn [E7] vẫn nhớ mong [Am] hoài…
Lời thề năm [C] xưa phai [E] dần theo tháng [Am] năm
Ngày nào chung [E] đôi nay [Am] lẻ bước âm [F] thầm
Em ở phương [E] nào hỡi [Am] người xưa yếu [E7] dấu?
Để riêng [Dm] ta ôm [E7] trọn mối tình [Am] đau.