Trăng ở cao trên trời đâu thể sáng soi chân tình hai nơi Một nơi thương em suốt đời một nơi chờ ngày mưa tới Trăng ở cao trên trời hãy cho anh biết anh phải làm sao Để nhặt cánh hoa rơi gửi trao thay cho lòng anh
Khi trời đêm mỉm cười là ngày thanh xuân em tròn đôi mươi Ngày em phiêu lưu với đời ngày em bắt đầu cuộc sống mới Khi trời đêm khóc thầm là ngày anh biết ta sẽ sai lầm Vì một chút cô đơn đến từ những người lạ lẫm.
[ĐK: ] Anh như chết lặng khi thấy em cô đơn giữa thành phố này Tim anh khóa chặt, khi em tựa vai òa khóc Anh an ủi bằng những cánh hoa anh vẽ ngày xưa em thích nhất Hoa lá ta vẽ hoa, hoa tàn ta vẽ chính ta.
Nếu được tất cả mà phải mất đi vài thứ anh cũng chẳng tiếc Nhưng đánh mất em, đồng nghĩa bán mình với cô đơn Thanh xuân mấy lần người đến rồi đi như một cơn gió Người đến ta vẽ người, người đi ta vẽ hồi ức.
Khi trời đêm mỉm cười là ngày thanh xuân em tròn đôi mươi Ngày em phiêu lưu với đời ngày em bắt đầu cuộc sống mới Khi trời đêm khóc thầm là ngày anh biết ta sẽ sai lầm Vì một chút cô đơn đến từ những người lạ lẫm.
[ĐK: ] Anh như chết lặng khi thấy em cô đơn giữa thành phố này Tim anh khóa chặt, khi em tựa vai òa khóc Anh an ủi bằng những cánh hoa anh vẽ ngày xưa em thích nhất Hoa lá ta vẽ hoa, hoa tàn ta vẽ chính ta.
Nếu được tất cả mà phải mất đi vài thứ anh cũng chẳng tiếc Nhưng đánh mất em, đồng nghĩa bán mình với cô đơn Thanh xuân mấy lần người đến rồi đi như một cơn gió Người đến ta vẽ người, người đi ta vẽ hồi ức. Người đến ta vẽ người, người đi ta vẽ hồi ức.
== DẠO NHẠC ==
Trăng ở cao trên trời đâu thể sáng soi chân tình hai nơi Một nơi thương em suốt đời một nơi chờ ngày mưa tới Trăng ở cao trên trời hãy cho anh biết anh phải làm sao Để nhặt cánh hoa rơi gửi trao thay cho lòng anh
Khi trời đêm mỉm cười là ngày thanh xuân em tròn đôi mươi Ngày em phiêu lưu với đời ngày em bắt đầu cuộc sống mới Khi trời đêm khóc thầm là ngày anh biết ta sẽ sai lầm Vì một chút cô đơn đến từ những người lạ lẫm.
[ĐK: ] Anh như chết lặng khi thấy em cô đơn giữa thành phố này Tim anh khóa chặt, khi em tựa vai òa khóc Anh an ủi bằng những cánh hoa anh vẽ ngày xưa em thích nhất Hoa lá ta vẽ hoa, hoa tàn ta vẽ chính ta.
Nếu được tất cả mà phải mất đi vài thứ anh cũng chẳng tiếc Nhưng đánh mất em, đồng nghĩa bán mình với cô đơn Thanh xuân mấy lần người đến rồi đi như một cơn gió Người đến ta vẽ người, người đi ta vẽ hồi ức.
Khi trời đêm mỉm cười là ngày thanh xuân em tròn đôi mươi Ngày em phiêu lưu với đời ngày em bắt đầu cuộc sống mới Khi trời đêm khóc thầm là ngày anh biết ta sẽ sai lầm Vì một chút cô đơn đến từ những người lạ lẫm.
[ĐK: ] Anh như chết lặng khi thấy em cô đơn giữa thành phố này Tim anh khóa chặt, khi em tựa vai òa khóc Anh an ủi bằng những cánh hoa anh vẽ ngày xưa em thích nhất Hoa lá ta vẽ hoa, hoa tàn ta vẽ chính ta.
Nếu được tất cả mà phải mất đi vài thứ anh cũng chẳng tiếc Nhưng đánh mất em, đồng nghĩa bán mình với cô đơn Thanh xuân mấy lần người đến rồi đi như một cơn gió Người đến ta vẽ người, người đi ta vẽ hồi ức. Người đến ta vẽ người, người đi ta vẽ hồi ức.
== HẾT BÀI ==
1. Trăng ở cao trên trời đâu thể sáng soi chân tình hai nơi
Một nơi thương em suốt đời một nơi chờ ngày mưa tới
Trăng ở cao trên trời hãy cho anh biết anh phải làm sao
Để nhặt cánh hoa rơi gửi trao thay cho lòng anh
2. Khi trời đêm mỉm cười là ngày thanh xuân em tròn đôi mươi
Ngày em phiêu lưu với đời ngày em bắt đầu cuộc sống mới
Khi trời đêm khóc thầm là ngày anh biết ta sẽ sai lầm
Vì một chút cô đơn đến từ những người lạ lẫm.
[ĐK: ]
Anh như chết lặng khi thấy em cô đơn giữa thành phố này
Tim anh khóa chặt, khi em tựa vai òa khóc
Anh an ủi bằng những cánh hoa anh vẽ ngày xưa em thích nhất
Hoa lá ta vẽ hoa, hoa tàn ta vẽ chính ta.
Nếu được tất cả mà phải mất đi vài thứ anh cũng chẳng tiếc
Nhưng đánh mất em, đồng nghĩa bán mình với cô đơn
Thanh xuân mấy lần người đến rồi đi như một cơn gió
Người đến ta vẽ người, người đi ta vẽ hồi ức.
2. Khi trời đêm mỉm cười là ngày thanh xuân em tròn đôi mươi
Ngày em phiêu lưu với đời ngày em bắt đầu cuộc sống mới
Khi trời đêm khóc thầm là ngày anh biết ta sẽ sai lầm
Vì một chút cô đơn đến từ những người lạ lẫm.
[ĐK: ]
Anh như chết lặng khi thấy em cô đơn giữa thành phố này
Tim anh khóa chặt, khi em tựa vai òa khóc
Anh an ủi bằng những cánh hoa anh vẽ ngày xưa em thích nhất
Hoa lá ta vẽ hoa, hoa tàn ta vẽ chính ta.
Nếu được tất cả mà phải mất đi vài thứ anh cũng chẳng tiếc
Nhưng đánh mất em, đồng nghĩa bán mình với cô đơn
Thanh xuân mấy lần người đến rồi đi như một cơn gió
Người đến ta vẽ người, người đi ta vẽ hồi ức.
Người đến ta vẽ người, người đi ta vẽ hồi ức.
Một [Dm] nơi thương em suốt đời một [Em] nơi chờ ngày mưa tới
[Am] Trăng ở cao trên trời hãy cho anh [Em] biết anh phải làm sao
Để nhặt [Dm7] cánh hoa rơi gửi [Em7] trao thay cho lòng [Am] anh
2. [F] Khi trời đêm mỉm cười là ngày thanh [C] xuân em tròn đôi mươi
Ngày [Dm7] em phiêu lưu với đời ngày [Em] em bắt đầu cuộc sống mới
[Am] Khi trời đêm khóc thầm là ngày anh [Em] biết ta sẽ sai lầm
Vì một [Dm7] chút cô đơn đến [Em7] từ những người lạ [Am] lẫm.
[ĐK: ]
Anh như [F] chết lặng khi thấy em cô [Em7] đơn giữa thành phố này
Tim anh [Dm7] khóa chặt, khi [G7] em tựa vai òa [C] khóc
Anh an [F] ủi bằng những cánh hoa anh [Em7] vẽ ngày xưa em thích nhất
Hoa lá [Dm7] ta vẽ hoa, hoa [Em7] tàn ta vẽ chính [Am] ta.
Nếu được [F] tất cả mà phải mất đi vài [Em7] thứ anh cũng chẳng tiếc
Nhưng đánh [Dm7] mất em, đồng [G7] nghĩa bán mình với cô [C] đơn
Thanh xuân [F] mấy lần người đến rồi đi như [Em7] một cơn gió
Người đến [Dm7] ta vẽ người, người [Em7] đi ta vẽ hồi [Am] ức.
2. [F] Khi trời đêm mỉm cười là ngày thanh [C] xuân em tròn đôi mươi
Ngày [Dm7] em phiêu lưu với đời ngày [Em] em bắt đầu cuộc sống mới
[Am] Khi trời đêm khóc thầm là ngày anh [Em] biết ta sẽ sai lầm
Vì một [Dm7] chút cô đơn đến [Em7] từ những người lạ [Am] lẫm.
[ĐK: ]
Anh như [F] chết lặng khi thấy em cô [Em7] đơn giữa thành phố này
Tim anh [Dm7] khóa chặt, khi [G7] em tựa vai òa [C] khóc
Anh an [F] ủi bằng những cánh hoa anh [Em7] vẽ ngày xưa em thích nhất
Hoa lá [Dm7] ta vẽ hoa, hoa [Em7] tàn ta vẽ chính [Am] ta.
Nếu được [F] tất cả mà phải mất đi vài [Em7] thứ anh cũng chẳng tiếc
Nhưng đánh [Dm7] mất em, đồng [G7] nghĩa bán mình với cô [C] đơn
Thanh xuân [F] mấy lần người đến rồi đi như [Em7] một cơn gió
Người đến [Dm7] ta vẽ người, người [Em7] đi ta vẽ hồi [Am] ức.
Người đến [Dm7] ta vẽ người, người [Em7] đi ta vẽ hồi [Am] ức.