Ai về xứ Nghệ yêu thương Nghe câu ví đò đưa ân tình Xứ Nghệ đất địa linh Gừng cay muối mặn Thuỷ chung muôn đời
Ví dặm ơi! xứ Nghệ à ơi Dù có đi muôn phương, hay về nơi xa vắng Có nghe câu ví dặm, hết giận rồi lại thương Có nghe câu ví dặm, hết giận rồi lại thương
Đất trời, xứ Nghệ yêu thương Tình người xứ Nghệ, muôn đời thuỷ chung Dù ra khơi vào lòng, dù xuôi ngược đừng quên Về xứ Nghệ người ơi
Ai về xứ Nghệ yêu thương Nghe câu ví đò đưa ân tình Xứ Nghệ đất địa linh Gừng cay muối mặn Thuỷ chung muôn đời
Ví dặm ơi! xứ Nghệ à ơi Lời núi sông năm xưa, như lời người tha thiết Tiếng quê hương vẫy gọi, đang rạo rực lòng ta Trống năm xưa còn vọng, vang mãi trong hồn ta
Quê mình, xứ Nghệ yêu thương Tình sâu nghĩa nặng, muôn đời thuỷ chung Dù ra khơi vào lòng, dù xuôi ngược đừng quên Về xứ Nghệ người ơi
== DẠO NHẠC ==
Ai về xứ Nghệ yêu thương Nghe câu ví đò đưa ân tình Xứ Nghệ đất địa linh Gừng cay muối mặn Thuỷ chung muôn đời
Ví dặm ơi! xứ Nghệ à ơi Dù có đi muôn phương, hay về nơi xa vắng Có nghe câu ví dặm, hết giận rồi lại thương Có nghe câu ví dặm, hết giận rồi lại thương
Đất trời, xứ Nghệ yêu thương Tình người xứ Nghệ, muôn đời thuỷ chung Dù ra khơi vào lòng, dù xuôi ngược đừng quên Về xứ Nghệ người ơi
Ai về xứ Nghệ yêu thương Nghe câu ví đò đưa ân tình Xứ Nghệ đất địa linh Gừng cay muối mặn Thuỷ chung muôn đời
Ví dặm ơi! xứ Nghệ à ơi Lời núi sông năm xưa, như lời người tha thiết Tiếng quê hương vẫy gọi, đang rạo rực lòng ta Trống năm xưa còn vọng, vang mãi trong hồn ta
Quê mình, xứ Nghệ yêu thương Tình sâu nghĩa nặng, muôn đời thuỷ chung Dù ra khơi vào lòng, dù xuôi ngược đừng quên Về xứ Nghệ người ơi
== HẾT BÀI ==
1. Ai về xứ Nghệ yêu thương
Nghe câu ví đò đưa ân tình
Xứ Nghệ đất địa linh
Gừng cay muối mặn
Thuỷ chung muôn đời
Ví dặm ơi! xứ Nghệ à ơi
Dù có đi muôn phương, hay về nơi xa vắng
Có nghe câu ví dặm, hết giận rồi lại thương
Có nghe câu ví dặm, hết giận rồi lại thương
Đất trời, xứ Nghệ yêu thương
Tình người xứ Nghệ, muôn đời thuỷ chung
Dù ra khơi vào lòng, dù xuôi ngược đừng quên
Về xứ Nghệ người ơi
2. Ai về xứ Nghệ yêu thương
Nghe câu ví đò đưa ân tình
Xứ Nghệ đất địa linh
Gừng cay muối mặn
Thuỷ chung muôn đời
Ví dặm ơi! xứ Nghệ à ơi
Lời núi sông năm xưa, như lời người tha thiết
Tiếng quê hương vẫy gọi, đang rạo rực lòng ta
Trống năm xưa còn vọng, vang mãi trong hồn ta
Quê mình, xứ Nghệ yêu thương
Tình sâu nghĩa nặng, muôn đời thuỷ chung
Dù ra khơi vào lòng, dù xuôi ngược đừng quên
Về xứ Nghệ người ơi
Nghe câu [A] ví đò đưa ân [D] tình
Xứ [Em] Nghệ đất địa [G] linh
Gừng cay muối [C] mặn
Thuỷ [G] chung muôn [Am] đời
Ví dặm [D] ơi! xứ Nghệ à [Am] ơi
Dù có đi muôn [G] phương, hay về nơi xa [F] vắng
Có nghe câu ví [D] dặm, hết giận rồi lại [C] thương
Có nghe câu ví [G] dặm, hết giận rồi lại [Am] thương
Đất [D] trời, xứ Nghệ yêu [Am] thương
Tình người xứ [C] Nghệ, muôn [Em] đời thuỷ [G] chung
Dù ra khơi vào [D] lòng, dù xuôi ngược đừng [C] quên
Về [Em] xứ Nghệ người [Am] ơi
2. Ai [D] về xứ Nghệ yêu [Am] thương
Nghe câu [A] ví đò đưa ân [D] tình
Xứ [Em] Nghệ đất địa [G] linh
Gừng cay muối [C] mặn
Thuỷ [G] chung muôn [Am] đời
Ví dặm [D] ơi! xứ Nghệ à [Am] ơi
Lời núi sông năm [G] xưa, như lời người tha [F] thiết
Tiếng quê hương vẫy [D] gọi, đang rạo rực lòng [C] ta
Trống năm xưa còn [G] vọng, vang mãi trong hồn [Am] ta
Quê [D] mình, xứ Nghệ yêu [Am] thương
Tình sâu nghĩa [C] nặng, muôn [Em] đời thuỷ [G] chung
Dù ra khơi vào [D] lòng, dù xuôi ngược đừng [C] quên
Về [Em] xứ Nghệ người [Am] ơi