Đi về đâu hỡi em khi màn đêm đã che mặt trời, Khi hoàng hôn xuống trên phận đời khi loài người đã bỏ rơi em, Đi về đâu hỡi em bạn bè xưa giờ đã phân ly, Người tình xưa giờ đã ra đi còn lại em suối tuôn bờ mi...
Đi về đâu hỡi em khi đời hoang vắng bao tình người, Khi lòng khan hiếm bao nụ cười khi hận thù vây bủa thân em, Đi về đâu hỡi em từng ngày vui chìm khuất trong mây, Mộng đời tan thành khói sương bay em quên giấc mơ đời nồng say...
[ĐK: ] Đời xua em xa bến bờ yêu thương, Đời xô em đến cõi đời hoang sơ, Đi mãi cơn nhuốc nhơ đời em, Đêm buốt đau vết thương trần gian...
Đi về đâu hỡi em khi đời giăng mắc bao ngục tù, Khi lòng băng giá như tượng buồn bia mộ còn khát vọng yêu thương, Đi về đâu hỡi em dòng lệ khô vùi lấp ngây thơ, Thuở đời vui tàn úa như mơ em chỉ muốn tan thành hư vô...
== DẠO NHẠC ==
Đi về đâu hỡi em khi đời hoang vắng bao tình người, Khi lòng khan hiếm bao nụ cười khi hận thù vây bủa thân em, Đi về đâu hỡi em từng ngày vui chìm khuất trong mây, Mộng đời tan thành khói sương bay em quên giấc mơ đời nồng say...
[ĐK: ] Đời xua em xa bến bờ yêu thương, Đời xô em đến cõi đời hoang sơ, Đi mãi cơn nhuốc nhơ đời em, Đêm buốt đau vết thương trần gian...
Đi về đâu hỡi em khi đời giăng mắc bao ngục tù, Khi lòng băng giá như tượng buồn bia mộ còn khát vọng yêu thương, Đi về đâu hỡi em dòng lệ khô vùi lấp ngây thơ, Thuở đời vui tàn úa như mơ em chỉ muốn tan thành hư vô...
* Đi về đâu hỡi em đi về đâu hỡi em, Em không còn gì để mất bên cõi đời tăm tối, em ơi......
== HẾT BÀI ==
Đi về đâu hỡi em khi màn đêm đã che mặt trời,
Khi hoàng hôn xuống trên phận đời khi loài người đã bỏ rơi em,
Đi về đâu hỡi em bạn bè xưa giờ đã phân ly,
Người tình xưa giờ đã ra đi còn lại em suối tuôn bờ mi...
Đi về đâu hỡi em khi đời hoang vắng bao tình người,
Khi lòng khan hiếm bao nụ cười khi hận thù vây bủa thân em,
Đi về đâu hỡi em từng ngày vui chìm khuất trong mây,
Mộng đời tan thành khói sương bay em quên giấc mơ đời nồng say...
[ĐK: ]
Đời xua em xa bến bờ yêu thương,
Đời xô em đến cõi đời hoang sơ,
Đi mãi cơn nhuốc nhơ đời em,
Đêm buốt đau vết thương trần gian...
Đi về đâu hỡi em khi đời giăng mắc bao ngục tù,
Khi lòng băng giá như tượng buồn bia mộ còn khát vọng yêu thương,
Đi về đâu hỡi em dòng lệ khô vùi lấp ngây thơ,
Thuở đời vui tàn úa như mơ em chỉ muốn tan thành hư vô...
Đi về đâu hỡi em đi về đâu hỡi em,
Em không còn gì để mất bên cõi đời tăm tối, em ơi...
Khi hoàng [F] hôn xuống trên phận [E7] đời khi loài [Dm] người đã bỏ rơi [E7] em
Đi về đâu hỡi [Dm] em bạn bè [G] xưa giờ đã phân [C] ly
Người tình [F] xưa giờ đã ra [Dm] đi còn lại em suối tuôn bờ [E7] mi
2. Đi về đâu hỡi [Am] em khi đời hoang vắng bao tình người
Khi lòng [F] khan hiếm bao nụ [E7] cười khi hận [Dm] thù vây bủa thân [E7] em
Đi về đâu hỡi [Dm] em từng ngày [G] vui chìm khuất trong [C] mây
Mộng đời [F] tan thành khói sương [E7] bay em quên giấc mơ đời [Am] nồng say
[ĐK: ] [Am] Đời xua em xa bến bờ [E7] yêu thương
[Dm] Đời xô em đến [G] cõi đời [C] hoang sơ
[F] Đi mãi cơn [Dm] nhuốc nhơ đời [Am] em
[F] Đêm buốt đau vết thương [E7] trần gian
3. Đi về đâu hỡi [Am] em khi đời giăng mắc bao ngục tù
Khi lòng [F] băng giá như tượng [E7] buồn bia mộ [Dm] còn khát vọng yêu [E7] thương.
Đi về đâu hỡi [Dm] em dòng lệ [G] khô vùi lấp ngây [C] thơ
Thuở đời [F] vui tàn úa như [E7] mơ em chỉ muốn tan thành [Am] hư vô
* [Am] Đi về đâu hỡi em [G] đi về đâu hỡi em
[F] Em không còn gì để [Dm] mất bên cõi đời tăm [E7] tối, em [Am] ơi