Buổi sáng một mình cô đơn sầu lạnh giá Bên ly cà phê ngồi ôn vãng chuyện đời Nhìn từng giọt rơi giữa căn phòng vắng Nghe hương đắng vị nồng mà nhớ về tình ta giữa đêm đông.
Tuổi đá nào hờn bên sông còn đợi mãi Thương đôi bờ chia dòng trôi chảy miệt mài Tình người vội thay bỏ đi từ đấy Cho tan nát lòng mình Cho cay đắng tội tình như vị cà phê đen.
[ĐK: ] Vị đắng cà phê ôi đam mê như nếm mật môi mềm Khi tin yêu dâng thương nhớ về tìm Đâu biết đời còn đẹp đến bao nhiêu Và đâu biết nhiều hận sầu cũng khi yêu.
Giọt đắng mặn nồng khi xa rồi lại nhớ Em qua đời anh còn vương kỷ niệm buồn Một lần được yêu thầm thương trọn kiếp Dẫu biết cho rằng em không thuộc về anh.
== DẠO NHẠC ==
Buổi sáng một mình cô đơn sầu lạnh giá Bên ly cà phê ngồi ôn vãng chuyện đời Nhìn từng giọt rơi giữa căn phòng vắng Nghe hương đắng vị nồng mà nhớ về tình ta giữa đêm đông.
Tuổi đá nào hờn bên sông còn đợi mãi Thương đôi bờ chia dòng trôi chảy miệt mài Tình người vội thay bỏ đi từ đấy Cho tan nát lòng mình Cho cay đắng tội tình như vị cà phê đen.
[ĐK: ] Vị đắng cà phê ôi đam mê như nếm mật môi mềm Khi tin yêu dâng thương nhớ về tìm Đâu biết đời còn đẹp đến bao nhiêu Và đâu biết nhiều hận sầu cũng khi yêu.
Giọt đắng mặn nồng khi xa rồi lại nhớ Em qua đời anh còn vương kỷ niệm buồn Một lần được yêu thầm thương trọn kiếp Dẫu biết cho rằng em không thuộc về anh.
== HẾT BÀI ==
1. Buổi sáng một mình cô đơn sầu lạnh giá
Bên ly cà phê ngồi ôn vãng chuyện đời
Nhìn từng giọt rơi giữa căn phòng vắng
Nghe hương đắng vị nồng mà nhớ về tình ta giữa đêm đông.
2. Tuổi đá nào hờn bên sông còn đợi mãi
Thương đôi bờ chia dòng trôi chảy miệt mài
Tình người vội thay bỏ đi từ đấy
Cho tan nát lòng mình
Cho cay đắng tội tình như vị cà phê đen.
[ĐK: ]
Vị đắng cà phê ôi đam mê như nếm mật môi mềm
Khi tin yêu dâng thương nhớ về tìm
Đâu biết đời còn đẹp đến bao nhiêu
Và đâu biết nhiều hận sầu cũng khi yêu.
3. Giọt đắng mặn nồng khi xa rồi lại nhớ
Em qua đời anh còn vương kỷ niệm buồn
Một lần được yêu thầm thương trọn kiếp
Dẫu biết cho rằng em không thuộc về anh.
Bên ly cà [Dm] phê ngồi ôn vãng chuyện [Am] đời
Nhìn từng giọt [G] rơi giữa căn phòng [E7] vắng
Nghe hương đắng vị [G] nồng mà nhớ về tình [E7] ta giữa đêm đông.
2. Tuổi đá nào [Am] hờn bên sông còn đợi mãi
Thương đôi bờ [Dm] chia dòng trôi chảy miệt [Am] mài
Tình người vội [G] thay bỏ đi từ đấy
Cho [Am] tan nát lòng [Dm] mình
Cho cay đắng tội [E7] tình như vị cà phê [Am] đen.
[ĐK: ]
Vị đắng cà [Dm] phê ôi đam [G] mê như nếm mật môi [F] mềm
Khi tin [Am] yêu dâng [A7] thương nhớ về [Dm] tìm
Đâu biết [G] đời còn đẹp đến bao [Em] nhiêu
Và đâu biết [E7] nhiều hận sầu cũng khi [Am] yêu.
3. Giọt đắng mặn [Am] nồng khi xa rồi lại nhớ
Em qua đời [Dm] anh còn vương kỷ niệm [Am] buồn
Một lần được [G] yêu thầm thương trọn [Em] kiếp
Dẫu biết cho [E7] rằng em không thuộc về [Am] anh.