Gặp anh đêm ấy làm lòng mình như ngây dại, Từ trong phút giây biết em đã yêu anh từ lúc này. Và anh đã đến, đến với em nồng say, Nào em có hay lúc không còn nhau đau lòng thế này, Dù em đã biết trót yêu anh nhiều, và em đã thấy.
[ĐK: ] Chiều buồn lại rơi trên đôi hàng mi cay, Cần một vòng tay yêu thương nồng say say, Tình mình còn đây nhưng anh đổi thay, Anh không thương, anh không nhớ, anh không cần trái tim em.
Chiều buồn lại rơi đôi môi lạnh run lên, Cần một nụ hôn cho ta ngừng chênh vênh, Còn đợi chờ chi anh không còn yêu em, Nhưng em quá yếu đuối cứ mãi tiếc nuối, Vì em đã quá yêu anh.
== DẠO NHẠC ==
Ngày không nắng ấm, một ngày dường như quá dài, Ngày anh bước đi, nắng không thèm buông lững lờ trước thềm. Lặng im không nói, nói với em một câu, Nhìn đôi mắt sâu, biết không phải anh như là lúc đầu, Còn mong chi nữa dấu yêu hôm nào, còn mong chi nữa.
[ĐK: ] Chiều buồn lại rơi trên đôi hàng mi cay, Cần một vòng tay yêu thương nồng say say, Tình mình còn đây nhưng anh đổi thay, Anh không thương, anh không nhớ, anh không cần trái tim em.
Chiều buồn lại rơi đôi môi lạnh run lên, Cần một nụ hôn cho ta ngừng chênh vênh, Còn đợi chờ chi anh không còn yêu em, Nhưng em quá yếu đuối cứ mãi tiếc nuối.. Vì em đã quá yêu anh.
[ĐK *: ] Chiều buồn lại rơi trên đôi hàng mi cay, Cần một vòng tay yêu thương nồng say say, Tình mình còn đây nhưng anh đổi thay, Anh không thương, anh không nhớ, anh không cần trái tim em.
* Chiều buồn lại rơi đôi môi lạnh run lên, Cần một nụ hôn cho ta ngừng chênh vênh, Còn đợi chờ chi anh không còn yêu em, Nhưng em quá yếu đuối cứ mãi tiếc nuối.. Vì em đã quá yêu.. anh......
== HẾT BÀI ==
1. Gặp anh đêm ấy làm lòng mình như ngây dại,
Từ trong phút giây biết em đã yêu anh từ lúc này.
Và anh đã đến, đến với em nồng say,
Nào em có hay lúc không còn nhau đau lòng thế này,
Dù em đã biết trót yêu anh nhiều, và em đã thấy.
[ĐK: ]
Chiều buồn lại rơi trên đôi hàng mi cay,
Cần một vòng tay yêu thương nồng say say,
Tình mình còn đây nhưng anh đổi thay,
Anh không thương, anh không nhớ, anh không cần trái tim em.
Chiều buồn lại rơi đôi môi lạnh run lên,
Cần một nụ hôn cho ta ngừng chênh vênh,
Còn đợi chờ chi anh không còn yêu em,
Nhưng em quá yếu đuối cứ mãi tiếc nuối,
Vì em đã quá yêu anh.
2. Ngày không nắng ấm, một ngày dường như quá dài,
Ngày anh bước đi, nắng không thèm buông lững lờ trước thềm.
Lặng im không nói, nói với em một câu,
Nhìn đôi mắt sâu, biết không phải anh như là lúc đầu,
Còn mong chi nữa dấu yêu hôm nào, còn mong chi nữa.
Từ trong phút [Dm] giây biết em đã yêu anh từ lúc [Am] này
Và anh đã [Am] đến, [A] đến với em nồng [Dm] say
Nào em có hay lúc không còn nhau đau lòng thế [Am] này
Dù em đã [F] biết trót [G] yêu anh [Am] nhiều, và em đã [F] thấy [E]
[ĐK: ] Chiều buồn lại rơi trên đôi hàng [Am] mi cay
Cần một vòng tay yêu thương nồng [F] say, say
[Am] Tình mình còn [F] đây nhưng anh đổi [Dm] thay
Anh không [Am] thương, anh không [E] nhớ, anh không cần trái tim [Am] em
Chiều buồn lại rơi đôi môi lạnh [Am] run lên
Cần một nụ hôn cho ta ngừng [F] chênh vênh
[Am] Còn đợi chờ [F] chi anh không còn [Dm] yêu em
Nhưng em [E] quá yếu đuối cứ mãi tiếc nuối
Vì em đã quá yêu [Am] anh
2. Ngày không nắng [Am] ấm, một ngày dường như quá dài
Ngày anh bước [Dm] đi, nắng không thèm buông lững lờ trước [Am] thềm
Lặng im không [Am] nói, [A] nói với em một [Dm] câu
Nhìn đôi mắt sâu, biết không phải anh như là lúc [Am] đầu
Còn mong chi [F] nữa dấu [G] yêu hôm [Am] nào