1. Mùa thu trong đêm tĩnh lặng
Nhẹ nhàng lá rụng ngoài hiên
Hồn ta cô đơn lạ thường
Bụi trần phủ lấp gian truân.
Nhiều khi ta tự hỏi rằng
Nơi đâu ta đến chốn này
Một mai thân ta mỏi mệt
Về đâu ta biết về đâu.
2. Lòng tham sân si được gì
Đời người quán trọ trần gian
Rồi mai khi ta lìa đời
Còn gì trong cõi hư vô.
Vòng xoay tạo hóa đưa đẩy
Phù sinh nghe khó vạn lần
Từ tâm thương nhau hỡi người
Tìm về ánh đạo vàng môn.
[ĐK: ]
Gió xin cho gửi
Tình thương theo bốn phương trời
Nụ hoa tươi thắm môi cười
Gạt lệ ướt đẫm trong tim.
Lánh xa bao tội lỗi
Về nơi hạnh phúc yên lành
"Nhân chi sơ tính bổn thiện"
Phật từ tâm sáng trong ta.
3. Hạt sương treo leo trên cành
Dù rằng biết sẽ vỡ tan
Vẫn luôn long lanh như ngọc
Để đời chiêm ngưỡng mê say.
Chợt ta vui như ngày hội
Xua tan bao nhiêu muộn phiền
Cuộc sống vốn dĩ vô thường
Nhẹ nhàng, buông xả giữa dòng trầm luân.
Nhẹ [Am] nhàng lá rụng ngoài [F] hiên
Hồn [Dm] ta cô đơn lạ [G] thường
Bụi [G7] trần phủ lấp gian [C] truân.
Nhiều [Dm] khi ta tự hỏi [Em] rằng
Nơi [Am] đâu ta đến chốn [Em] này
Một [F] mai thân ta mỏi [Em] mệt
Về [Dm] đâu ta biết về [G7] đâu.
2. Lòng [C] tham sân si được [Em] gì
Đời [Am] người quán trọ trần [F] gian
Rồi [Dm] mai khi ta lìa [G] đời
Còn [G7] gì trong cõi hư [C] vô.
Vòng [Dm] xoay tạo hóa đưa [Em] đẩy
Phù [Am] sinh nghe khó vạn [Em] lần
Từ [F] tâm thương nhau hỡi [Em] người
Tìm [G7] về ánh đạo vàng [C] môn.
[ĐK: ]
[Am] Gió xin cho [Em] gửi
Tình [F] thương theo bốn phương [C] trời
Nụ [Em] hoa tươi thắm môi [Am] cười
Gạt [F] lệ ướt đẫm trong [C] tim.
[Am] Lánh xa bao tội [Em] lỗi
Về [Dm] nơi hạnh phúc yên [F] lành
"Nhân chi [Am] sơ tính bổn [Em] thiện"
Phật [G7] từ tâm sáng trong [C] ta.
3. Hạt [C] sương treo leo trên [Em] cành
Dù [Am] rằng biết sẽ vỡ [F] tan
Vẫn [Dm] luôn long lanh như [G] ngọc
Để [G7] đời chiêm ngưỡng mê [C] say.
Chợt [Dm] ta vui như ngày [Em] hội
Xua [Am] tan bao nhiêu muộn [Em] phiền
Cuộc [F] sống vốn dĩ vô [Em] thường
Nhẹ [G7] nhàng, buông xả giữa [C] dòng trầm luân.