Em ơi là em anh đã sai khi nói rằng, Bao người đàn ông trên thế gian đều như anh, Xưa anh lao thân vào một kiếp sống sa hoa, Anh xem tình em như bao nhiêu người con gái, Anh cho đời này đàn ông là là như thế.
Nay anh nhận ra anh đã sai sai rất nhiều, Bây giờ thì em đã bước đi về nơi đâu, Anh đang nơi đây mong chờ bóng dáng em yêu, Xin em về đây như khi xưa người yêu hỡi, Cho anh nhìn em dù là một lần cuối, Được không hỡi người.
[ĐK: ] Giờ thì anh biết anh đã sai để mất em, Em hãy thứ tha dù một lần để từng ngày, Anh sẽ không đau chẳng buồn sầu gì đợi chờ, Hình bóng của em người yêu hỡi.
Đàn ông đâu phải không biết yêu, không biết thương, Khi vắng em anh lòng thật buồn, buồn thật nhiều, Anh biết nay anh chẳng còn gì, còn một điều, Là mong thấy em được yên vui, được hạnh phúc, Cho dù anh đớn đau.
== DẠO NHẠC ==
Nay anh nhận ra anh đã sai sai rất nhiều, Bây giờ thì em đã bước đi về nơi đâu, Anh đang nơi đây mong chờ bóng dáng em yêu, Xin em về đây như khi xưa người yêu hỡi, Cho anh nhìn em dù là một lần cuối, Được không hỡi người.
[ĐK: ] Giờ thì anh biết anh đã sai để mất em, Em hãy thứ tha dù một lần để từng ngày, Anh sẽ không đau chẳng buồn sầu gì đợi chờ, Hình bóng của em người yêu hỡi.
Đàn ông đâu phải không biết yêu, không biết thương, Khi vắng em anh lòng thật buồn, buồn thật nhiều, Anh biết nay anh chẳng còn gì, còn một điều, Là mong thấy em được yên vui, được hạnh phúc, Cho dù anh đớn đau.
* Đêm vắng than buồn một mình anh bước đi, Em chốn nơi nào, giờ thì người hay biết chăng, Thật lòng anh như người điên chỉ cần em quay về đây, Để cho anh không còn thế nữa.
[ĐK *: ] Giờ thì anh biết anh đã sai để mất em, Em hãy thứ tha dù một lần để từng ngày, Anh sẽ không đau chẳng buồn sầu gì đợi chờ, Hình bóng của em người yêu hỡi.
* Đàn ông đâu phải không biết yêu, không biết thương, Khi vắng em anh lòng thật buồn, buồn thật nhiều, Anh biết nay anh chẳng còn gì, còn một điều, Là mong thấy em được yên vui, được hạnh phúc, Cho dù anh đớn đau.
** Là mong thấy em được yên vui, được hạnh phúc... Cho dù anh đớn.. đau......
== HẾT BÀI ==
Em ơi là em anh đã sai khi nói rằng,
Bao người đàn ông trên thế gian đều như anh,
Xưa anh lao thân vào một kiếp sống sa hoa,
Anh xem tình em như bao nhiêu người con gái,
Anh cho đời này đàn ông là là như thế.
Nay anh nhận ra anh đã sai sai rất nhiều,
Bây giờ thì em đã bước đi về nơi đâu,
Anh đang nơi đây mong chờ bóng dáng em yêu,
Xin em về đây như khi xưa người yêu hỡi,
Cho anh nhìn em dù là một lần cuối,
Được không hỡi người.
[ĐK: ]
Giờ thì anh biết anh đã sai để mất em,
Em hãy thứ tha dù một lần để từng ngày,
Anh sẽ không đau chẳng buồn sầu gì đợi chờ,
Hình bóng của em người yêu hỡi.
Đàn ông đâu phải không biết yêu, không biết thương,
Khi vắng em anh lòng thật buồn, buồn thật nhiều,
Anh biết nay anh chẳng còn gì, còn một điều,
Là mong thấy em được yên vui, được hạnh phúc,
Cho dù anh đớn đau.
* Đêm vắng than buồn một mình anh bước đi,
Em chốn nơi nào, giờ thì người hay biết chăng,
Thật lòng anh như người điên chỉ cần em quay về đây,
Để cho anh không còn thế nữa.