Xuân Về Với Mẹ

Trình chiếu

Đơn ca
Tham khảo tone theo ca sĩ:
  • Hồ Văn Cường: B

Cuối năm rồi mình về với mẹ thôi Về với mẹ thôi ngôi nhà thân quen, cánh cửa đang khép hờ Đèn khuya còn đang thắp sáng chờ Ngồi dưới áng sương mờ trước sân mẹ trông.

Trở về nhà còn ở đâu bằng đây Ở bên vòng tay muốn mẹ yêu thương, như thuở thơ bé vậy Về đây thấy mình nhỏ bé lại Suốt ngày như đứa trẻ cứ hồn nhiên bên mẹ.

[ĐK: ] Mỗi xuân về những khoảnh khắc này Những giây phút sum vầy chẳng thể tìm thấy được Ở thế giới ngoài kia và chẳng thể tìm mua.

Nếu ai hỏi xuân đẹp nhất nơi nào Đón xuân ở nơi nào được bình yên nhất Là về giữa cái mênh mông về trong cái vô cùng Là xuân... xuân về với mẹ.

* Cuối năm rồi, về với mẹ thôi.

== DẠO NHẠC ==

Cuối năm rồi mình về với mẹ thôi Về với mẹ thôi ngôi nhà thân quen, cánh cửa đang khép hờ Đèn khuya còn đang thắp sáng chờ Ngồi dưới áng sương mờ trước sân mẹ trông.

Trở về nhà còn ở đâu bằng đây Ở bên vòng tay muốn mẹ yêu thương, như thuở thơ bé vậy Về đây thấy mình nhỏ bé lại Suốt ngày như đứa trẻ cứ hồn nhiên bên mẹ.

[ĐK: ] Mỗi xuân về những khoảnh khắc này Những giây phút sum vầy chẳng thể tìm thấy được Ở thế giới ngoài kia và chẳng thể tìm mua.

Nếu ai hỏi xuân đẹp nhất nơi nào Đón xuân ở nơi nào được bình yên nhất Là về giữa cái mênh mông về trong cái vô cùng Là xuân... xuân về với mẹ.

* Cuối năm rồi, về với mẹ thôi.

== HẾT BÀI ==

1. Cuối năm rồi mình về với mẹ thôi
Về với mẹ thôi ngôi nhà thân quen, cánh cửa đang khép hờ
Đèn khuya còn đang thắp sáng chờ
Ngồi dưới áng sương mờ trước sân mẹ trông.

2. Trở về nhà còn ở đâu bằng đây
Ở bên vòng tay muốn mẹ yêu thương, như thuở thơ bé vậy
Về đây thấy mình nhỏ bé lại
Suốt ngày như đứa trẻ cứ hồn nhiên bên mẹ.

[ĐK: ] 
Mỗi xuân về những khoảnh khắc này
Những giây phút sum vầy chẳng thể tìm thấy được
Ở thế giới ngoài kia và chẳng thể tìm mua.

Nếu ai hỏi xuân đẹp nhất nơi nào
Đón xuân ở nơi nào được bình yên nhất
Là về giữa cái mênh mông về trong cái vô cùng
Là xuân... xuân về với mẹ.

* Cuối năm rồi, về với mẹ thôi.

1. Cuối năm [C] rồi mình về với mẹ [Em7] thôi
Về với mẹ [F] thôi ngôi nhà thân [G] quen, cánh cửa đang [C] khép hờ
Đèn [F] khuya còn đang thắp sáng [Em7] chờ
Ngồi dưới áng sương [F] mờ trước sân mẹ [G7] trông.

2. Trở về [C] nhà còn ở đâu bằng [Em7] đây
Ở bên vòng [F] tay muốn mẹ yêu [G] thương, như thuở thơ [C] bé vậy
Về [F] đây thấy mình nhỏ bé [Em7] lại
Suốt ngày như đứa [F] trẻ cứ hồn [G7] nhiên bên [C] mẹ.

[ĐK: ] 
Mỗi xuân [F] về những khoảnh khắc [G] này
Những giây phút sum [Em7] vầy chẳng thể tìm [Am] thấy được
Ở [F] thế giới ngoài [G] kia và [F] chẳng thể tìm [G7] mua.

Nếu ai [F] hỏi xuân đẹp nhất nơi [G] nào
Đón xuân ở nơi [Em7] nào được bình yên [Am] nhất
Là về [F] giữa cái mênh [G] mông về [Em7] trong cái vô [Am] cùng
Là [Dm7] xuân... [Em7] xuân về với [Am] mẹ.

* Cuối năm [Dm7] rồi, về [G7] với mẹ [C] thôi.