Gặp mặt lần cuối tạm biệt anh em
Ngày mai mình sẽ đi xa thật rồi
Mỗi thằng một chén xin được tạ lỗi
Để mai sau này mình còn có nhau
Lúc nghèo ai thấy nhưng lúc giàu ai nấy cũng tìm ta mượn tiền
Mượn được thì vui, thì tung hô nói tốt, nói toàn nghĩa với nhân
Những lúc đi vay mượn không cho,
xong rồi về nhà đồn, bảo rằng mình khinh khi
Thật ra con người đơn giản lắm, có tiền thì nói tốt, còn không có ngược lại
Giờ thì tôi chỉ muốn tìm về thuở ban đầu
Phồn hoa đông vui đâu, thành thị nay vắng quá
Chỉ còn vài tiếng khóc và tiếng hét xé lòng
Đoàn xe cấp cứu từng đêm vang thấu lạnh trời
Cuộc đời trời cho nhiêu lấy bấy nhiêu bạn ơi
Cuộc đời mà sân si luôn đứng sau người khác
Nghèo đói có ai nhìn, mình cố gắng cho mình
Sống phải có niềm tin
Hôm qua em còn nơi đó, hôm nay em về nơi đây
Hôm sau em lại qua kia đến hai hôm lại ở nơi này
Em mang F1 cho nó, mang luôn F1 cho anh
Anh chưa tiêm phòng em ơi, em làm anh lắng lo quá trời
Không có tiền người ta khinh,
rồi chê bay đủ thứ không ai bên cạnh mình
Khi ta mang số nghèo,
làm gì nói ai nghe, bạn bè luôn tránh né
Tiền ơi, mầy làm đau khổ muôn nơi,
tình yêu vỡ tan cũng bởi do tiền
Anh em trở mặt quay lưng,
sống mà không tiền
nhiều đêm mi mắt ướt nhòe rưng rưng
Viết lời: Hào Lê
Phóng sanh cứu vật trời ban phước lành
Sát sanh hại người khổ đau ngàn sau
Đừng tạo nghiệp ác để cứu thân ta
Bởi vì luật nhân quả nào, mà chừa bỏ sót một ai!
Viết lời: Đoàn Lâm
Mẹ cha sinh ta ra, dẫu cuộc đời nghèo hèn hay cuộc đời cao sang
Chẳng quãng thân hao gầy, sương lạnh dài từng ngày thấm dần vào đôi vai
Để nuôi ta lớn khôn, biết bao nhiêu gian truân đổi bằng cả thanh xuân
Dạy dỗ ta từng lời, để mai sau vào đời bước chân không lạc loài