Đất nước xa xưa, đất nước Âu Lạc thái bình, thái, thái bình
Muôn hoa đua tươi, có nàng Mỵ Nương vừa tròn 18
Xinh như tiên nga, đẹp như trăm hoa, da nàng mà trắng tinh
Trắng trắng tinh là trắng trắng tinh, trắng trắng tinh là trắng trắng tinh
Lòng rộn ràng chào mùa xuân mới sang
Một mùa xuân mới đang sang
Chẳng biết năm qua mình đã làm được những gì
Nhưng mà cứ vui đi, vì ngày tết là phải vui
Viết lời: Đoàn Lâm
Vì kế sinh nhai cũng chỉ tại do số nghèo
Vì kế sinh nhai tôi phải đành xa cố hương
Vai áo phong sương đã mấy năm trường
Nụ cười tôi với đôi môi quê người tôi lẻ loi
Đi xa em Linh Tây ra kẻo ăn phát đạp
Ê Cu nghe danh anh chưa? Đại ca xóm Liều
Hai vai anh xăm hai con quạ đen cắp gà
Ôi thôi chết em nhầm, là rồng xanh
Cứ đêm về trằn trọc mỗi tối đưa tay lên trán phân vân
Gần tới ba chục rồi mà cái tính ham chơi vẫn cứ lăn tăn nà
Giời ơi… thì bao giờ trưởng thành “Nhìn con nhà người ta mà xem
Tao thấy mắc ham Con cháu xum xuê tay bế tay bồng”.
Mới sáng sớm sao anh em đã lên đây? Tụ tập nhân dịp gì đấy?
Ơ sao mũi hơi cay cay, răng lung lay, đôi mắt thâm đen thế này
Mắt thâm đen, mũi cay cay, răng lung lay là vì chuông của mày đấy
(Con gái con đứa ngủ trương thây nứt cốt ra)
Thức nguyên đêm do bên kia, cứ repeat mãi “Độ ta không độ nàng “
Nhìn hoa khoe sắc trên phố phường
Tôi biết xuân hồng đang tìm đến
Mọi người chờ đợi hôm nay
Một năm chỉ có ba ngày
Ai cũng vui phấn khởi đón xuân
Lùn thì sao? Lùn kệ tao
Lùn thì sao? Lùn kệ bố tao
Mày thì cao, mày làm sao
Mày tưởng mày cao mà mày làm bố tao
Tại vì em ham muốn, ước mơ giàu sang đôla bạc tiền
Em đi theo đài Loan bỏ lại mình anh
Nếu như có một ngày, thằng Đài Loan về bên nước nó
Rồi nó cho em mang cái bầu là khổ nghe em