Dại Gái

Những người mê gái ôi những người mê gái, ối giời ơi là dại
Vào chuyện ngày xưa một anh đi tán gái, tán nhầm cô có thai
Những cú “phôn” tâm tình anh nói, cô nàng nhận được hoài
Còn quà thì lai rai, tặng hoa mỗi ngày cho cô khoái
Chàng mới tặng thêm mớ tiền tươi để em xài

Sài Gòn Mưa Quá

Sài Gòn mưa xuống ôi đường phố như sông
Chiều xa thấp thoáng bao người đứng ngóng trông
Phố xá tôi nay bỗng mưa rơi nước tơi bời
Sài Gòn ngập nước triệu người dân lại tập bơi

Đời Anh Shipper (Rồi Tới Luôn Chế)

Ôi bao nhiêu năm rồi vẫn mang danh là anh shipper
Giao đi những món đồ khách “bo” là vui lắm cơ
Mưa giông! Không sao chỉ cần không “bom” đơn thôi
Không quan tâm, tôi đi muôn nơi chẳng muốn nghỉ ngơi
thích như vậy thôi, bởi yêu quá rồi

Bao Nhiêu Năm Rồi

Bao nhiêu năm rồi người đi khắp xứ muôn nơi
Bởi câu kiếm tiền rời quê xa chốn yên vui
Bao nhiêu năm rồi, mẹ cha tóc đã bạc màu
Mõi mong gối chiếc đêm thâu, năm nay chắc không về đâu

Khi Ta Không Tiền (Cây Cầu Dừa Chế)

Sống nếu không có tiền thì nói chẳng ai thèm nghe
Nhưng khi đã có tiền thì không xem ai ra gì
Cuộc đời nào được như mơ, nghèo thì trời cho sức khỏe
Đến khi sang giàu trong túi luôn có tiền bệnh tật đến triền miên