Khi buồn tôi muốn kể chuyện Vân Tiên
Nhưng mà hồi tưởng lại tôi muốn kể xuyên qua cái tình đời
Gió mùa thu mẹ ru mà con ngủ
Năm canh chày năm canh chày
Thức đủ vừa năm hỡi chàng chàng ơi
Hỡi người người ơi em nhớ tới chàng em nhớ tới chàng.
Đêm qua mơ thấy anh đang chèo xuồng qua sông
Thăm em qua cầu tre lắc lẻo đường đê gập ghềnh
Lòng bỗng như buổi chiều tình quê ôi mến yêu.
Duyên tình cây lúa dập sóng, đậm tình quê hương
Năm canh dài thương nhớ ai
Ngủ không yên ngủ không yên
Suốt đêm trường triền miên
Biết bao là thương, biết bao là nhớ
Em gửi tình em vào trong tiếng hát, hỡi người ơi
Hỡi người ơi xa cách mãi nơi nào
Lóng lánh í là lóng ới à lánh ơi í i
Mắt í i i người, là người lóng ì lánh í ơ ơ cũng rằng như sao
là sao í í trên trời là chứ em có a nhớ người lắm i ì lắm i
phú lý tình là đôi người ơi, là chứ em có a say người
lắm i lắm i phú lý tình là đôi người ơi
Verse 1: We’re born to fly
So let’s keep living ’til it all falls down
Let’s close our eyes
And let the moment drown the whole world out
Hỡi bạn đường ta
Hái hoa cho khéo
Hoa nào heo héo
Thì hái bỏ đi
Chớ để làm chi
Ứ ư ư ừ hoa tàn
Version 1:
Ði đâu rất xa em về
Em về vỗ cái trống cơm
Ca dao bao năm lưu truyền
Khen người khéo vỗ cái buồn vui