Gió mùa thu mẹ ru mà con ngủ
Năm canh chày năm canh chày
Thức đủ vừa năm hỡi chàng chàng ơi
Hỡi người người ơi em nhớ tới chàng em nhớ tới chàng.
Đêm qua mơ thấy anh đang chèo xuồng qua sông
Thăm em qua cầu tre lắc lẻo đường đê gập ghềnh
Lòng bỗng như buổi chiều tình quê ôi mến yêu.
Duyên tình cây lúa dập sóng, đậm tình quê hương
Năm canh dài thương nhớ ai
Ngủ không yên ngủ không yên
Suốt đêm trường triền miên
Biết bao là thương, biết bao là nhớ
Em gửi tình em vào trong tiếng hát, hỡi người ơi
Hỡi người ơi xa cách mãi nơi nào
Lóng lánh í là lóng ới à lánh ơi í i
Mắt í i i người, là người lóng ì lánh í ơ ơ cũng rằng như sao
là sao í í trên trời là chứ em có a nhớ người lắm i ì lắm i
phú lý tình là đôi người ơi, là chứ em có a say người
lắm i lắm i phú lý tình là đôi người ơi
Trăng lên ngọn dừa cao dịu dàng trăng sáng toả
Gió nước thôi nước thổi miên man dạt dào con nước xuôi
Thuyền ai đợi vầng trăng lên, dừa soi bóng dài trong đêm
Dòng sông tưới, xanh đất Long Hồ thêm gọi phù sa
Vầng trăng sáng, soi bóng ai còn đứng giữa ruộng xa
Ơ…ơ… ơ…
Một lạy ơn mẹ sanh ra cho con tất cả
Cho con tất cả tấm thân hình hài
Hai lạy một lòng kính cha
Ơn sâu nghĩa cả mà cha đâu nói một lời
Chim Đỗ Quyên đứng gọi sau hè
Mình ên lẻ bạn nên mộng với mơ
Mình chưa quen chưa phải tình nhân
Khi bén duyên rồi cậy mối với mai
Nhà em có dậu mồng tơi
Có hàng dây mướp thắm màu bên nhau
Nhà anh có một hàng cau
Có cây so đũa, giàn trầu xanh xanh
Ngồi rằng là ngồi tựa í ơ có mấy mạ ới ơ thuyền.
Là ngôi tựa có a mạn thuyền, ấy mấy đêm là đêm i hôm qua