Không lung linh ánh đèn sân khấu
Không có hoa rực rỡ muôn màu
Trường Sa đêm, Trường Sa đêm, Trường Sa đêm
Chỉ sóng gió trùng khơi, ngàn ánh sao trên đảo nhỏ
Giọng hát em, giọng hát em, giọng hát em
như lửa cháy, những khúc ca nồng nàn.
Cứ như thế một mình em thầm lặng nuôi con
Nhà cấp bốn gió lùa qua vách liếp
Nội ngoại ở xa, chồng đi biền biệt
Cơm áo, gạo tiền trĩu nặng đôi vai.
Chúng ta là con của dân
Chúng ta là người của Đảng
Chúng ta hết lòng vì dân
Lo cho dân là lo cho đất nước.
Trọn một kiếp người Bác sống tận tâm
Vì nước vì dân theo đảng quên mình
Trọn một kiếp người hy sinh cho Tổ quốc
Người là vầng dương soi sáng lòng dân.
Nhớ về người Nguyễn Phú Trọng
Người anh hùng trong thời đại mới
Nhớ về người, người làm rạng danh cho dân tộc Việt Nam.
Chiều nay câu quan họ đánh rơi mạn thuyền
Tiễn một hiền nhân về với miền mây trắng
Câu người ơi người ở đừng về
Sao mà nghe mặn đắng tái tê.
Một bức tường sắt làm chùn bước quân ngoại xâm
Để Tổ quốc muôn đời màu xanh đến mọi nơi
Người chiến sỹ dân quân vai áo xanh rộng khắp muôn nẻo đường
Người chiến sỹ dân quân xanh, mãi xanh sắc son tình dân
Bất cứ khi nào, ở bất cứ nơi nào áo xanh hoài đậm đà tình quân dân
Người chiến sĩ ấy ai đã gặp anh
Không thể nào quên, không thể nào quên
Bao nhiêu năm trường trên đường cách mạng
Anh vẫn đi, đi mãi không ngừng
Như cánh chim trời không biết mỏi
Mỗi bước đi biết mấy gian nan
Vào ra tù đã mấy lần anh nhỉ
Đạn quân thù đã mấy lần rách áo anh
Anh ở bà con thương, anh đi bà con nhớ
Đoàn vệ quốc quân một lần ra đi
Dù có gian nguy nhưng lòng không nề
Ra đi ra đi bảo tồn sông núi
Ra đi ra đi thà chết chớ lui
Cờ bay phất phới ngời màu Lạc Hồng
Kèn reo vang tiếng gọi dòng Lạc Hồng
Cùng vệ quốc quân
Ra đi ra đi theo hồn sông núi
Thù bao năm xưa có bao giờ nguôi
Dưới cờ oai nghiêm sao vàng bay
Cả đoàn quân Việt Nam có hay
Đoàn Giải Phóng quân một lần ra đi
Là có sá chi đâu ngày trở về
Ra đi ra đi bảo tồn sông núi
Ra đi ra đi thà chết chớ lui