Ơ… sương đêm chưa tan mà người người đã ra nương
Ơ… sương đêm chưa tan mà bước chân cán bộ đã lên đường.
Ngâm thơ:
Mưa nắng bao năm anh đi trả thù cho non nước
Giặc về phá nát quê ta nhưng không hết được sen trên đồng ta
Ôi Tổ quốc ta đã nghe lời réo gọi
Trong tiếng hờn, trong máu lửa ngập trời
Từng giây nghe quê hương xót xa đầy trong cơn thê lương
Thù quân reo đau thương bao suối lệ tràn dâng muôn phương.
Trông lên Trường Sơn, kìa gió đang nổi
Trông ra biển đông, kìa sóng đang gầm
Đồng bằng sông Cửu Long ào ào như nước cuốn
Khắp Sài Gòn sóng dậy, toàn dân ta thừa thắng
Một lòng cùng xốc tới, ào ào như thác đổ
Mẹ tôi đi qua hai cuộc chiến tranh
Người mẹ Việt Nam lưng còng nặng bước trên đường làng.
Dòng sông lúc đục lúc trong
Mẹ ngồi đây khắc khoải đợi tin con.
Vừng đông đã hửng sáng
Núi non xanh ngàn trùng xa
Tổ quốc bao la hiền hòa
Tươi thắm bóng cờ vờn bay trên cao
Muôn trái tim này hòa nhịp cùng ngàn lời ca trong sóng lúa
Lấp lánh sao bay trên quân kỳ
Từ trong chiến hào hôm nào nghe tiếng Bác
Hồn ta sáng rực như nở hoa
Còn chi cao quý hơn độc lập tự do
Lời người vang vang gió xuân đưa về khắp mọi nhà
Đảng Cộng sản Việt Nam vinh quang
Ánh sáng soi đường đưa ta về chiến thắng
Tổ quốc độc lập tự do muôn năm
Đất nước không quên chân lý mang theo tên Người
Tháng 5 về nhà Bác
Lối vào ngát hương sen
Bờ tre lao xao gió
Lích rích chim chuyền cành.
Hãy đàn lên
Cho không gian tràn ngập âm thanh
Cho tim em tràn ngập màu xanh, màu xanh
Hãy đàn lên cho sức sống vang lên lời ca
Cho tuổi trẻ không bao giờ xa nhiệt tình