Tiến lên đường tới sa trường
Ta xứng danh là cảm tử quân
Tiến lên đường tới sa trường
Bao khó nguy súng gươm coi thường
Rạo rực niềm vui nhớ về thăm mẹ
Rộn ràng bàn chân đường quê mong nhớ
Mẹ già của tôi như cây khô chồi biếc lên xanh
Tươi ánh mắt nụ cười long lanh
Nắm đôi bàn tay nghe mẹ nghẹn ngào
Niềm vui sướng theo dòng lệ rơi.
Chương I: Larghetto Sustenuto, (nốt đen)=48/p;
Chương II: Moderato Marcato, (nốt đen) =80/p ;
Chương III: Adagio Expressivo, (nốt đen) =54/p;
Chương IV: Allegro Vivace, (nốt đen) =138/p;
Đồng đội ơi! tôi nhớ
Những lối đường đã đi
Những nẻo xa chưa tới
Nghe bước chân thầm thì.
Đồng đội ơi! Ta về với nhau!
Ta trở về thăm một thời oanh liệt
Như năm xưa, ta vừa mới bên nhau
Mười tám đôi mươi, trời xanh biết trên đầu
Lặng nghe từng con sóng xô
Đàn hải âu dập dờn trên cánh sóng
Và tôi hát lên giữa bao la mây trời
Đón ánh bình minh.
Việt Nam trên đường chúng ta đi
Nghe gió thổi đồng xanh quê ta đó
Nghe sóng biển ầm vang xa tận tới chân trời
Nghe ấm lòng những khi đang dồn bước
Mà vui sao ta chẳng nói nên lời.
Năm tháng đội mưa rừng
Ngày đêm vùi sương núi
Em vẫn chờ vẫn đợi
Vẫn đợi anh về
Đoàn quân vội đi đi về biên giới
Cũng từ biên giới về những bầy trẻ nhỏ
Đoàn quân lặng im nhìn đàn em bé
Từng đôi mắt đen xoe tròn
Từng đôi mắt mang hình viên đạn.
Từ thành phố này Người đã ra đi
Bao năm ước mong đón Bác trở về
Trong chiến dịch này Bác đã cùng về với những đoàn quân
Bác vẫn đến từng nhà thăm các cụ già cầm tay chúng con
Bác bắt nhịp bài ca “Kết đoàn”