Người Chiến Sĩ Ấy

Người chiến sĩ ấy ai đã gặp anh
Không thể nào quên, không thể nào quên
Bao nhiêu năm trường trên đường cách mạng
Anh vẫn đi, đi mãi không ngừng
Như cánh chim trời không biết mỏi
Mỗi bước đi biết mấy gian nan
Vào ra tù đã mấy lần anh nhỉ
Đạn quân thù đã mấy lần rách áo anh
Anh ở bà con thương, anh đi bà con nhớ

Đoàn Vệ Quốc Quân

Đoàn vệ quốc quân một lần ra đi
Dù có gian nguy nhưng lòng không nề
Ra đi ra đi bảo tồn sông núi
Ra đi ra đi thà chết chớ lui
Cờ bay phất phới ngời màu Lạc Hồng
Kèn reo vang tiếng gọi dòng Lạc Hồng
Cùng vệ quốc quân
Ra đi ra đi theo hồn sông núi
Thù bao năm xưa có bao giờ nguôi
Dưới cờ oai nghiêm sao vàng bay
Cả đoàn quân Việt Nam có hay

Tình Anh

Khi anh trở về, em vẫn mong đợi, tháng năm dài
Hơn một đời hoa, em đã, em đã, đã cho anh nhiều như thế
Chiến tranh dài như thế
Nên có bao giờ có bao giờ anh nghĩ về anh
Dù có hy sinh cả tuổi thanh xuân ở chốn chiến trường xa.

Chiến Thắng Điện Biên

Giải phóng Điện Biên bộ đội ta tiến quân trở về,
Giữa mùa này hoa nở miền Tây Bắc tưng bừng vui.
Bản mường xưa nương lúa mới trồng,
Kìa đàn em bé giữa đồng nắm tay xòe hoa.

Từ Ấy

Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ,
Mặt trời chân lý chói qua tim.
Hồn tôi là một vườn hoa lá,
Rất đậm hương thơm và tiếng chim.