Ngàn đài hoa kính dâng lên người
Ngàn lời ca muôn lòng yêu thiết tha
Năm tháng sẽ trôi qua, càng ghi nhớ đời đời
Khắc sâu trong lòng mình tên Người kính yêu
Vang danh dòng giống Lạc Hồng rồng tiên
Phụ nữ Việt Nam vinh quang tám chữ vàng
Bà Triệu Bà Trưng đánh giặc ngoại xâm
Viết trang sử vàng lẫy lừng cho núi sông
Trên nông trường không xa lắm
Có đôi chân đi không ngại ngần
Em bây giờ, quen mưa nắng
Tóc trên vai vấn vương bụi hồng
Trùng trùng quân đi như sóng
Lớp lớp đoàn quân tiến về
Chúng ta đi nghe vui lúc quân thù đầu hàng
Cờ ngày nào tung bay trên phố
Trạm biên phòng ở lưng chừng dốc ơ núi
Nắng lên cao vẫn chưa tan màn sương chăn lối về bản
Em đã nghe tiếng sáo, em cũng nghe tiếng đàn
Và bài ca anh hát thân quen hứ hứ hư hư
Đường tuần tra anh qua xuống bản
Trên đỉnh Trường Sơn ta hát bài ca
Gửi tới quê nhà bao la biển xanh sóng vỗ hiền hoà
Đường Trường Sơn bát ngát có bao nhiêu ghềnh thác
Hoà theo trong tiếng hát đem mùa xuân tới cho cuộc đời.
Chân em đi rừng nhiều đường lắm lối
Này này ơi! Nhưng em chọn lối này
Em đây chọn lối này thôi
Ai yêu miền Nam như tấm lòng của Bác
Có mối tình nào mà thuỷ chung mà son sắt
Như tấm lòng của Bác nhớ tới đồng bào miền Nam
Đi qua vùng cỏ non, ngỡ mùa xuân đang đến
Bâng khuâng chiều ba mươi, tóc em xanh màu trời
Đi qua vùng lá rơi, ngỡ mùa thu đang tới
Đường rộng nào em đi, đoá hồng nào trên tay
Cúc cu, Cúc cu, chim rừng ca trong nắng
Im nghe, im nghe, ve rừng kêu liên miên