Con kênh xanh xanh những chiều êm ả lướt trôi
Đêm đêm trăng lên theo dòng buồm căng gió xuôi
Con kênh xanh xanh những mùa sen nở khắp nơi
Bao câu tơ duyên dạt dào tim ai thắm tươi
Giữa Mạc Tư Khoa, tôi nghe (ứ ư) nghe câu hò Nghệ Tĩnh
Ôi câu hò xứ sở thắm đượm tình quê
Từng đôi chim bay đi tiếng ca rộn ràng
Cánh chim xao xuyến gió mùa xuân
Gửi lời chim yêu thương tới miền Nam quê hương
Nhắn rằng ta ngày đêm mong nhớ.
Quê hương vang mãi muôn khúc ca tưng bừng
Đời vui náo nức sức sống đang trào dâng
Mùa về trên quê hương nghe bao tiếng thân thương
Khi sông núi nối liền tin vui đến mọi miền.
Kìa nắng sớm mai chiếu soi ngàn muôn tia sáng
Chúng em vây quanh cô giáo trong giờ chơi
Từng đôi mắt xinh nhìn lên bản đồ Việt Nam
Lắng tai em nghe lời nói sao dịu hiền
Hồng như màu của bình minh
Đỏ như màu máu của mình tim ơi
Búa liềm vàng rực giữa trời
Là niềm hy vọng chói ngời tim ta
Trong đêm tối lúc mưa sa
Màu cờ đỏ vẫn sáng loà hồn tôi
Một sớm nắng hồng anh lại trở về
Nơi xóm nhỏ năm nào anh ra đi
Gặp lại em mắt cười ngấn lệ
Mà vẫn bên bờ kênh dừa soi bóng xum xuê.
Mẹ đào hầm, mẹ đào hầm từ lúc tóc còn xanh
Nay mẹ đã phơ phơ đầu bạc
Mẹ vẫn đào hầm mẹ vẫn đào hầm dưới tầm đại bác.
Gió chiều rung nhẹ bông lúa vàng
Đồng quê ngát hương đang êm ru muôn âm thanh dịu dàng
Nắng chiều tô đẹp đôi má hồng
Người em mến thương gieo trong tôi muôn khúc nhạc vấn vương
Vẫn còn nguyên trong ba lô chiếc áo trấn thủ
Vẫn còn nguyên trong trang thư nhành hoa ban ép vội
Cho tôi mơ, cho tôi sống những ngày Điện Biên năm xưa
Cho tôi yêu, cho tôi hát những lời Điện Biên hôm nay
Cha tôi thương kể lại, thay những chuyện đêm khuya.