Hoa Ban

Vẫn còn nguyên trong ba lô chiếc áo trấn thủ
Vẫn còn nguyên trong trang thư nhành hoa ban ép vội
Cho tôi mơ, cho tôi sống những ngày Điện Biên năm xưa
Cho tôi yêu, cho tôi hát những lời Điện Biên hôm nay
Cha tôi thương kể lại, thay những chuyện đêm khuya.

Tự Nguyện

Nếu là chim, tôi sẽ là loài bồ câu trắng
Nếu là hoa, tôi sẽ là một đoá hướng dương
Nếu là mây, tôi sẽ là một vầng mây ấm
Nếu là người, tôi sẽ chết cho quê hương

Tình Ca

Khi hát lên tiếng ca gởi về người yêu quê ta
Ta át tiếng gió mưa thét gào cuộn dâng phong ba
Em ơi! nghe chăng lời trái tim vọng ra
Rung trong không gian mặt biển sôi ầm vang
Qua núi biếc chập chùng xa xa
Qua bóng mây che mờ quê ta
Tiếng ca đời đời chung thuỷ thiết tha

Biết Ơn Chị Võ Thị Sáu

Mùa hoa lê ki ma nở, 
Ở quê ta miền đất đỏ,
Thôn xóm vẫn nhắc tên người anh hùng, 
Đã chết cho mùa hoa lê ki – ma nở,
Đời sau vẫn còn nhắc nhở, 
Sông núi đất nước ơn người anh hùng, 
Đã chết cho đời sau. 

Gửi Người Chiến Sĩ Không Tên

Anh ở nơi đâu?
Trên đường phố lớn, hay giữa xóm thợ
Anh ở nơi đâu?
Lầu cao cư xá, hay giữa khu chợ
Anh là ai đó?
Người công nhân lái xe, cô sinh viên áo trắng,
Em đánh giầy hay em bán báo trên vỉa hè
Anh là ai đó?
Không tên không tuổi
Anh là ai đó?
Mà em bé mẹ già đều từng biết tên anh .

Cung Đàn Nhắc Lại Làm Chi

Tưởng rằng dòng thời gian trôi đã xóa hết trong tôi
Tình khúc cũ xa xôi viết lúc tuổi đôi mươi
Tưởng rằng đạn bom lửa khói đã biến trái tim tôi
Thành miếng đá nung vôi, hòa tan trong dòng đời