Bạn thanh niên ta ơi tiếng ca cất cao rồi
Mặc cho bom Mỹ rơi tiếng hò vẫn tươi.
Ta mến yêu quê ta càng gắng công đắp xây đường tàu
Đêm nay đắp xây đường tàu để sáng mai vui tin chiến thắng
Từ một ngã tư đường phố, cuộc sống reo vui từng giờ
Khi nắng mai về người và xe nối nhau đi trên đường
Đèn đỏ đèn xanh với ánh nắng nhảy múa như ngàn hoa
Niềm vui phấn khởi trong ánh mắt bao người qua.
Hát nữa đi em khúc hát người Hà Nội
Khúc hát yêu thương thắm thiết dịu dàng
Khúc hát quê hương biết mấy quật cường
Và những đoàn người dựng xây cuộc sống mới
Một ba lô cây súng trên vai
Người chiến sĩ quen với gian lao
Ngày dài đêm thâu vẫn có những người lính trẻ
Nặng tình quê hương canh giữ miền đất mẹ
Cây lúa non chờ từng cơn mưa nhỏ
Cây lúa trổ chờ nước đổ trên nguồn
Cả nước quê hương rạo rực thơm đất mới
Đang chờ sức người vun xới (ơ ơ) những mầm xanh
Con đường có lá me bay
Chiều chiều ta lại cầm tay nhau về
Con đường đưa bước chân đi
Êm êm đá lát lòng nghe bồi hồi
Tấm áo ấy bấy lâu nay con thường vẫn mặc
Để nhớ ngày chúng con về Hà Bắc
Quần nhau với giặc áo con rách thêm
Nên các mẹ già lại phải thức thâu đêm vá áo
Xa thẳm một miền xa thẳm
Tiếng gọi hồn thiêng núi sông
Trong đêm khuya muôn vì sao lấp lánh
Chợt một câu hát xao xuyến quanh ta ơi câu tình ca
Bao năm qua như màu xanh trên áo
Cuộc đời êm ái khi chiến tranh qua iếng ca còn thiết tha
Vì cuộc đời còn bao ý thơ, đường mình về còn xanh ước mơ
Dẫu qua bao nhiêu đèo cao suối sâu
Ngược dòng sông mơ con về thăm quê mẹ
Đôi bờ Cửu Long nước phù sa mấp mé
Nghe bìm bịp kêu con nước lớn ròng
Quê mẹ thân yêu bao sao xuyến mặn nồng