Ngược dòng sông mơ con về thăm quê mẹ
Đôi bờ Cửu Long nước phù sa mấp mé
Nghe bìm bịp kêu con nước lớn ròng
Quê mẹ thân yêu bao sao xuyến mặn nồng
Bác nhớ miền Nam nỗi nhớ nhà
Miền Nam mong Bác nỗi mong cha
Chúng con sinh ra khi nước còn chia cắt
Nỗi nhớ Bác Hồ dằng dặc tới miền Trung
Tôi lớn lên khi đất nước không còn chia Bắc Nam
Chẳng biết chiến tranh là gì
Chỉ được nghe trong những câu chuyện của cha
Tôi lớn lên khi tháng tháng không còn lo phiếu tem
Không biết bo bo là gì
Chỉ còn lại trong những ký ức của mẹ
Chuyện kể rằng trước lúc Người ra đi
Bác muốn nghe một câu hò xứ Huế
Nhưng không gian vẫn bốn bề lặng lẽ
Bác đành nằm im.
Phía sau chùm hoa ấy
Là dấu chân lặng thầm
Cỏ mùa này non vậy
Mà đất nóng âm âm
Vầng trăng sáng tròn quay
Theo anh đường tải đạn
Vầng trăng khuya là bạn
Treo lung linh trên đầu
Em đứng giữa giảng đường hôm nay
Mà niềm vui trong lòng dâng đầy
Từ một cô gái ngoại ô thành phố
Bao tháng bao năm em hằng ước mơ
Được cùng chị cùng em bay tới những chân trời khoa học bao la
Bác Hồ, người là tình yêu thiết tha nhất
Trong lòng dân và trong trái tim nhân loại
Cả cuộc đời Bác chăm lo cho hạnh phúc nhân dân
Cả cuộc đời Bác hi sinh cho dân tộc Việt Nam
Anh dắt em vào cõi Bác xưa
Đường xoài hoa trắng nắng đu đưa
Có hồ nước lặng sôi tăm cá
Có bưởi cam thơm, mát bóng dừa
Tìm lại mái chèo mẹ chèo ngày xưa
Tìm lại con thuyền mẹ hát đò đưa
Qua sông qua sông Nhật Lệ
Quân đi quân đi tháng ngày.