Lính đảo về phép thăm nhà
Mẹ già nước mắt xuýt xoa
Khi đi thằng bé trắng thế
Mà giờ đen cháy màu da.
Từ đất liền em mơ thấy Trường Sa
Những cù lao xanh bốn bề sóng biển
Những cây bàng vuông trên cát trắng
Gió thổi vi vu như khúc nhạc ân tình.
Mười một tháng Bảy Ngày truyền thống Thú y Việt Nam
Bao nhiêu năm dài vượt qua gian khó
Ngành thú y đã lớn mạnh không ngừng
Những thành phố bên bờ biển cả
Đang dựng lên chưa vội soi gương
Biển gọi gió, cát vàng gọi đá
Xanh thẳm sâu gọi trắng làng tường
Sông dài biển rộng núi cao
Cũng không sánh nổi công lao Bác Hồ
Tay không mà dựng cơ đồ
Vượt qua gian khổ tù đày đắng cay.
Đời vui nghe rộn ràng trong từng âm thanh,
bừng lên cung đàn tuổi xanh.
Tình yêu nước nhà đắm say thủy chung,
nhịp nhàng đàn ai tha thiết từng cung.
Tiếng hát dân ca êm đềm,
muôn đời làm sáng vầng trăng.
Non nước gấm hoa tươi đẹp,
cung đàn gọi bao tài năng
Đường phố đã vào hè, bạn bè đã vào hè
Mà sao em còn trong cơn mê mải
Đường phố đã vào hè, con ve đã kêu hè
Mà sao em còn nằm trong đớn đau
Như là nghìn gian khổ
Chưa hề đi qua anh
Như là cuộc chiến tranh
Anh chưa từng tham dự
Chiến tranh mẹ hy sinh suốt cả cuộc đời
Đã qua những tháng năm đạn bom khói lửa
Khi đất nước thanh bình mình mẹ ôm nỗi đau
Tôi vẫn nghe tiếng đàn đêm đêm
Của người thương binh gởi gắm lòng mình
Tiếng đàn anh nồng nàn như tình yêu ngày nào
Cùng đồng đội bên dòng suối vắng
Ngồi thật gần truyền hơi ấm cho nhau.