Đời vui nghe rộn ràng trong từng âm thanh,
bừng lên cung đàn tuổi xanh.
Tình yêu nước nhà đắm say thủy chung,
nhịp nhàng đàn ai tha thiết từng cung.
Tiếng hát dân ca êm đềm,
muôn đời làm sáng vầng trăng.
Non nước gấm hoa tươi đẹp,
cung đàn gọi bao tài năng
Đường phố đã vào hè, bạn bè đã vào hè
Mà sao em còn trong cơn mê mải
Đường phố đã vào hè, con ve đã kêu hè
Mà sao em còn nằm trong đớn đau
Như là nghìn gian khổ
Chưa hề đi qua anh
Như là cuộc chiến tranh
Anh chưa từng tham dự
Chiến tranh mẹ hy sinh suốt cả cuộc đời
Đã qua những tháng năm đạn bom khói lửa
Khi đất nước thanh bình mình mẹ ôm nỗi đau
Tôi vẫn nghe tiếng đàn đêm đêm
Của người thương binh gởi gắm lòng mình
Tiếng đàn anh nồng nàn như tình yêu ngày nào
Cùng đồng đội bên dòng suối vắng
Ngồi thật gần truyền hơi ấm cho nhau.
Nhớ, nhớ cái hôn đầu tiên, anh chưa dành cho em,
Nhớ, bản tình ca đầu tiên, anh chưa dành cho em,
Ôi nhớ! tuổi trẻ đầu của chúng ta đã đi qua chiến tranh.
Nhớ nhớ cái hôn đầu tiên,
Là hôn lên đôi mắt của người bạn đã hi sinh,
Nhớ, bản tình ca đầu tiên là hành khúc lên đường,
Nhưng hôm nay anh sẽ hát,
Anh sẽ hát bài hát của chúng ta.
Đàn theo ta đi qua con suối con khe, qua nương rẫy qua bao nhiêu rừng,
Đàn theo ta đi đánh Mỹ đêm ngày, giữa rừng xanh dậy muôn câu ca.
Ta đi trong nắng cháy, ta đi trong mưa rừng đàn vẫn bên mình,
Khi sao thưa trên núi, khi con nai kêu mồi mà vẫn trên đường.
Ơi anh thân yêu có tiếng hát hay như là chim sơn ca,
Ôi đêm Đônta tiếng hát ngân nga câu hát bềnh bồng,
Trong đêm mênh mông hàng cây đứng che cùng em lắng nghe,
Ơi kìa! trông đôi tay anh múa rất hay làm em đắm say.
Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu,
Một trăm năm đô hộ giặc Tây,
Hai mươi năm nội chiến từng ngày,
Gia tài của mẹ để lại cho con,
Gia tài của mẹ là nước Việt buồn.
Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu,
Một trăm năm đô hộ giặc Tây,
Hai mươi năm nội chiến từng ngày,
Gia tài của mẹ một rừng xương khô,
Gia tài của mẹ một núi đầy mồ.
Đồng chí ơi người chiến sĩ giải phóng quân,
Miền Nam anh hùng thành đồng tổ quốc,
Anh đi về đâu từ Quy Nhơn đến Biên Hoà,
Vượt qua Sông Bé oai hùng về Phước Long xây chiến thắng.
Anh đi trước hàng quân tiến về giải phóng nông thôn,
Tiến về thành phố thân yêu đạp tan xác thù,
Anh đang hành quân ra tuyền tuyến,
Mang theo tình yêu giai cấp trong tim.