Tiếng chim rừng chào mừng bình minh
Hót trên cành rộn ràng đây đó
Hạt sương thấm ướt cành đào
Tưởng như ta đã lạc vào động tiên
Quê hương ta ơi, núi cao suối ngàn của ta
Kìa ai như bóng anh chàng
Ngày mai thi bắn xuống làng làm chi?
Đường lên Tây Bắc xa xôi nếp nhà sàn thấp thoáng
Đằng xa tiếng hát dân quân tiếng reo lưng đồi nương
Cùng bảo vệ quê hương, sức trai bền gan chiến đấu
Tay súng dân quân bao phen còn ghi máu thù
Giặc đến không mong ngày về, đồng quê vang khúc mến yêu.
Một dòng nước trong hát câu chờ mong âm vang dòng sông
Một tình nước non thắp trong lòng ai sáng trong lòng người
Lặng nghe gió … reo, nhớ bao ngày qua ước mơ dạt dào
Tiểu đội xếp hàng ngang không thấy em về Cúc ơi
Chín bạn đã quay quần chỉ còn thiếu mình em thôi.
Em nằm nơi mô mịt mù khói lửa
Đồng Lộc xác xơ cánh chim lìa bầy.
Ấy tháng chạp năm ngoái tôi vào bộ đội
Trên lại điều cho làm anh nuôi
Sớm lại chiều ra chợ mua rau
Biên cương đã sạch bóng thù
Đồng đội ơi còn sống về đi
Trở về mái ấm quê hương
Tiện đường ghé thăm nhà tôi
Đây bình minh đang lên hồng chân mây, xóm chài ta vui lên đường ra khơi
Nghe hàng phi lao gió thổi rì rào, nghe biển đêm thu sóng vỗ rì rầm
Căng buồm lên ta đưa thuyền ra khơi, đây biển reo vui dân chài ra khơi
Ta chào quê hương ngói đỏ đẹp mầu, quê nhà thân yêu thôn xóm mong chờ
Từ ngày đầu bi bô tập nói, mẹ đã dạy cho con giai điệu tự hào.
Bài hát vang lên, con ngây ngô chưa hiểu gì
Rồi ngày tháng con đeo màu khăn quàng đỏ, tự hào giọng hát cất lên
Bài hát oai hùng, bài hát từ triệu con tim
Năm xưa ấy, ta lên đuờng cầm tầm vông đánh tây can trường
Nay đi đánh mỹ xâm luợc, già này gươm súng ra sa trường
Dầu nay mái tóc hoa râm mà lòng vẫn thấy thanh xuân
Nợ non sông chưa trả hết, kẻ thù kia chưa quét hết
Ðời trẻ trung oanh liệt của chúng ta là tiếng ca trên đuờng vui chiến đấu tuổi già
Những bông hoa trong vườn Bác
Toả ngát hương mang tình yêu mênh mông của Người
Mỗi mùa hoa một mùa quê hương
Mỗi màu hoa một màu yêu thương
Gợi nhớ về bao nhiêu kỷ niệm.