Tung bay là tung bay, cờ chiến thắng đã tung bay
Trên khắp trời quê ta hôm nay rực ánh sao vàng
Màu cờ của ta rất vinh quang từ đất Cà Mau đến Mũi Ngọc
Sao bay sao bay đẹp trời Tổ quốc.
Em hỏi anh có con đường nào là đường đẹp nhất đó
Anh nói rằng chỉ có con đường thống nhất hôm nay
Đường Trường Sơn bát ngát rừng cây
Hay đường quốc lộ cũng dải theo đất nước
Dù đường sông, trên không hay là đường bộ
Anh thấy non sông ta rạng rỡ vô cùng
Hôm qua còn ở bến sông Hồng
Mà chiều nay đã tới Cửu Long quê dừa
Bình minh đang lên, Hạ Long muôn màu
Từng đoàn thuyền ra khơi, cánh buồm xa vời
Đi trong sớm mai này, bạn nghe chăng bản tình ca mới
Từ ngày đầu bi bô tập nói, mẹ đã dạy cho con giai điệu tự hào.
Bài hát vang lên, con ngây ngô chưa hiểu gì
Rồi ngày tháng con đeo màu khăn quàng đỏ, tự hào giọng hát cất lên
Bài hát oai hùng, bài hát từ triệu con tim
Năm xưa ấy, ta lên đuờng cầm tầm vông đánh tây can trường
Nay đi đánh mỹ xâm luợc, già này gươm súng ra sa trường
Dầu nay mái tóc hoa râm mà lòng vẫn thấy thanh xuân
Nợ non sông chưa trả hết, kẻ thù kia chưa quét hết
Ðời trẻ trung oanh liệt của chúng ta là tiếng ca trên đuờng vui chiến đấu tuổi già
Những bông hoa trong vườn Bác
Toả ngát hương mang tình yêu mênh mông của Người
Mỗi mùa hoa một mùa quê hương
Mỗi màu hoa một màu yêu thương
Gợi nhớ về bao nhiêu kỷ niệm.
Đêm mênh mông giữa mùa chiến dịch
Bác ngồi đó đinh ninh bên ngọn lửa hồng
Bác là Hồ Chí Minh Bác là Hồ Chí Minh
Đêm nay như bao đêm người đã không ngủ
Đêm nay như bao đêm trộm giấu im lặng
Bác chưa ngủ Bác ơi Bác chưa ngủ Bác ơi
Mọi người đều gọi tôi
Là anh lính quân bưu vui tính nhất trên đời
Bởi vì họ bảo tôi là anh lính quân bưu hay hát, ấy hay cười
Tôi cười vì lòng tôi vui, tôi ca vì tôi chiến thắng
Cánh chim bay là tôi đảng chắp cho đôi chân tuyệt vời
Lòng vui theo gió reo tận đỉnh.
Ngày Tết đến được thư em là niềm vui bất ngờ
Ngày Tết đến rất nhớ em tựa một nỗi nhớ nhà
Nhớ tiếng pháo giờ giao thừa mẹ thường chờ mong có anh qua
Nhớ góc phố ngày xuân về đàn trẻ mừng như lá như hoa.
Cái chóp nón nơi địa đầu Tổ quốc mình
Là Lũng Cú luôn trọn tình che mưa gió
Ngăn mây đen tràn từ phương Bắc tới
Chiếc nón quê mình trở thành chiếc mộc che