Cái chóp nón nơi địa đầu Tổ quốc mình
Là Lũng Cú luôn trọn tình che mưa gió
Ngăn mây đen tràn từ phương Bắc tới
Chiếc nón quê mình trở thành chiếc mộc che
Từng phút từng giây chiến trường đang mong đợi
Chị em mình mau tải đạn nhanh lên
Quê hương ta đó chìm trong lửa máu
Anh giải phóng quân đang cần đạn giết thù
Đôi dép đơn sơ đôi dép Bác Hồ
Bác đi từ ở chiến khu Bác về
Bác đi từ ở chiến khu Bác về
Chiến sĩ ta dầm mưa dãi nắng
Mưa rét run người nắng sẫm màu da
Tấm vải ta làm ra mảnh áo
Là chiến sĩ quyết tâm đi diệt thù
Ôi việt nam anh dũng những đoàn quân
Vượt lên bão táp đã trăm lần
Mang cả bốn ngàn năm vào trận thắng
Cho việt nam tươi sáng mãi những mùa xuân.
Đi chiến trường giữa mùa hoa đẹp hai đất nước ta
Trái tim thiết tha nồng cháy chúng ta đi giữ lấy quê nhà
Khi còn một tên xâm lăng chúng ta còn đi
Lướt qua đạn bom gian nguy ta quyết bền chí.
Đông tay thì vỗ nên kêu
Vỗ cho đều và cho nhịp nhàng
Chung vai cùng gánh giang san
Gánh vững vàng, dựng xây đàng hoàng
Phải được thấy đồng lúa xanh hơn
Phải được thấy nhà máy vui hơn
Ai ơi! (chứ) trông cây (a) tôi lại nhớ người (chứ)
Rừng bao nhiêu (à) cây mọc thì tôi ơn người bấy nhiêu.
Từ câu chuyện xưa đất nước tôi
Mẹ Âu Cơ sinh được trăm con
Mẹ đưa đàn con lên phương xa xôi
Dựng nước non, dựng cả nết người
Anh đi tìm em chứ em ở nơi đâu
Phải qua qua bao núi qua bao nhịp cầu
Mà phải qua qua bao suối qua bao dòng sông sâu
Để đi tìm em em ở đâu hỡi người con gái
Đang dãi dầu mưa nắng Trường Sơn