Biết em thuở mười lăm
Môi em mới chớm hồng
Tóc chưa đầy nửa búi
Trời trong trong mắt trong
Làn môi tươi tắn ngát hương cho ta cùng hé những nụ cười xinh.
Bạn và tôi vui tươi hồn nhiên bên một tương lai tươi sáng.
Kìa gió mang niềm vui đến hôn lên bờ môi đẹp xinh thơm ngát.
Rồi nhớ mãi nụ cười xinh vui tươi tháng ngày.
Ngày đó vẫn trẻ con, vẫn hồn nhiên
Ngày đó ríu rít như chim gọi bầy
Con đường ngập tràn tà áo trắng
Tiếng cười dòn tan trong ánh nắng
Nhớ sao nhớ sao những ngày trường xưa ấy !!!
Một dòng sông, một dòng đời
Một con đò một mái tóc pha sương
Người đưa đò vẫn âm thầm lặng lẽ
Ngày qua ngày đưa khách sang sông
Ngày qua ngày đưa khách sang sông.
Bao năm từ thuở mình yêu
Bao nhiêu kỷ niệm, bao chiều mộng mơ
Em hiền mắt biếc ngây thơ
Anh quên trang sách ngồi ngơ ngẩn nhìn
Đã trải qua bao nhiêu kỷ niệm khó quên
Những năm tháng tươi đẹp giờ chia tay đã đến
Những vu vơ đem gửi lại trong giấc mơ
Biết đâu lỡ mai này còn ai đang đợi chờ.
Hành lang vắng chợt nghe bước chân ai
Trong đêm tối, cứ mãi hoài mong
Âm thầm ta bước chiều ba mươi tết sao buồn
Giảng đường vắng mình tôi bước cô đơn
Giờ đây nhớ bao tháng ngày êm đềm
Cạnh mẹ cha dấu yêu bên mái ấm gia đình xưa
Bây giờ mùa xuân đã ra đi
Tôi ngồi nắn phím đàn chia ly
Hè sang em anh đừng buồn nhé
Mai đây mình cách biệt
Ta mỗi người một phương
Phượng nở trên cây làm cho tâm hồn em xao xuyến
Phượng đỏ như môi của em ôi bờ môi rất hiền
Từng tiếng ve kêu ngoài hiên nghe buồn têng
Rồi cơn mưa rơi thật nhanh làm ướt hàng ghế đá sân trường em
Ba mươi năm rồi ta trở về đây
Thăm mái trường xưa khi tuổi đã hao gầy
Ôi thầy cô và bạn bè thuở ấy
Xin một lần tay lại nắm chặt tay