Bâng Khuâng Điều Gì

Cơn mưa đầu mùa đến không báo trước
Long lanh ánh mắt ngỡ ngàng giọt mưa
Cơn mưa đầu mùa mưa giăng thang nắng
Tiếng ai sâu lắng lặng vào nhớ thương

Bạn Tôi Ơi

Bạn tôi ơi cùng đến nơi này
Chén rượu tình nói chuyện xưa nay
Nâng ly lên mắt ngời rạng rỡ
Ta cùng nhau uống cạn ly đầy

Nếu Em Là

Nếu em là họa sĩ em sẽ vẽ bức tranh
Mang dáng hình thầy cô trên bục giảng trường lớp
Nếu em là thi sĩ em sẽ viết bài thơ,
Lòng biết ơn thầy cô dìu dắt em nên người

Những Ngọn Nến Đầu Đàn

Mỗi ngọn nến, là ánh đuốc thiêng liêng
Thầy soi sáng bên trường, bên phấn trắng
Mỗi ngọn nếu là con tàu đưa lối
Những nẻo đường nồng nàng tiếng quê hương
Vai sát cánh đôi chân cùng nhịp bước
Đưa còn tàu vượt lướt sóng mong manh

Tuổi Hồng (Nữ Ca 3 – A Rose Years)

Hôm nay em đi trời không có nắng
Nhưng sao đôi má em lại bừng bừng
Nơi em đi qua lửa không bốc cháy
Nhưng sao đôi má em như người say
Em không hung hăng giận hay tức tối
Em không biết uống ly rượu người mời
Đôi khi em đi hạt mưa giăng lối
Nhưng sao dôi mắt em như mặt trời
Tuổi Hồng soi! Tuổi Hồng soi!
Tuổi Hồng soi! Tuổi Hồng soi!

Nhớ Mùa Hè

Nghe lao xao tiếng gió rì rào
Ve kêu ồn ào mùa hè đã về
Để khi chia tay nhau ai khóc ai cười
Thầy cô thân yêu ơi đến lúc xa rồi
Cho lòng tôi buồn nhìn hoa phượng rơi

Người Thầy Năm Xưa

Một vì sao lấp lánh về trong đêm tối vắng
Thầy đã thắp sáng cho tôi bao ước mơ
Dìu đôi chân bỡ ngỡ hoà trong tia nắng ấm
Thầy chắp cánh để tôi bay vào đời.